Vụ Hải bước vào phòng làm việc của Hạ Quân rồi tiện tay khép cửa lại, thấy Hạ Quân đang đứng trò chuyện cùng Từ Kinh.
"Hạ tổng."
"Hạ tổng."
Phạm Minh và Vụ Hải vội lên tiếng chào Hạ Quân.
Hạ Quân ngẩng đầu nhìn hai người, im lặng không nói tiếng nào.
"Không biết Hạ tổng gọi chúng tôi đến có chuyện gì?" Phạm Minh hỏi.
"Lục tổng? Là vị cổ đông mới sao?" Phạm Minh mừng rõ hỏi, mấy hôm nay hắn luôn chăm chăm muốn thân cận với vị cổ đồng mới Lục tổng này, nhưng từ ngày tổ chức cuộc họp ban quản lý xong, Lục tổng không hề xuất hiện khiến Phạm Minh đâm sốt ruột.
Không ngờ hôm nay cuối cùng Lục tổng cũng muốn gặp mình, sao Phạm Minh có thể không vui được đây.
Vu Hải cũng mừng rõ, không ngờ cổ đồng mới cũng muốn gặp cả mình, lập tức cảm thấy khấp khởi mừng thầm.
Chẳng lẽ vị cổ động mới này muốn thăng chức cho mình sao?
Vụ Hải cảm thấy rất có thể là vậy, tất cả các phòng ban đều có quản lý hoặc giám đốc, chỉ phòng bảo vệ là có duy mình làm chức chủ quản, nghe rất mất mặt.
Xem ra vị cổ đông này thật sự muốn phát triển công ty rồi, vậy thì bộ phận bảo vệ cũng sẽ được mở rộng, đúng thực cần thêm một giám đốc và một chủ quản thì mới hợp lý.
Thấy Hạ Quân gật đầu, Phạm Minh và Vụ Hải đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy được vẻ kích động trong mắt người còn lại.
Hai người đợi chưa được bao lâu thì cửa phòng làm việc của Hạ Quân đã được mở ra.
Vụ Hải và Phạm Minh tiến lên chào đón vị cổ đông mới ngay.
Nhưng vừa thấy người tiến vào là Lục Trần, cả hai cùng cau mày.
"Lục Trần, anh không đi trực đi còn chạy tới phòng làm việc của Hạ tổng làm gì?" Vụ Hải trầm mặt trách móc.
Phạm Minh khinh thường liếc Lục Trần, quay sang nói với Hạ Quân: "Hạ tổng, tôi cảm thấy với loại nhân viên không chịu để kỷ luật công ty vào mắt như Lục Trần thì tốt nhất cứ đuổi cổ đi, làm vậy cũng có thể cho các nhân viên thấy tác phong kỷ luật của công ty mình."
Hạ Quân nở nụ cười lạnh lùng, hôm nay Hạ Quân gọi Phạm Minh và Vụ Hải tới đây do phía cảnh sát đã điều tra ra hai người này chính là thủ phạm tung tin đồn phỉ báng Lâm Di Quân.
Lục Trần nghe hai người nọ ác ý phỉ báng vợ mình mà bừng bừng lửa giận, vậy nên mới cho Hạ Quân gọi họ tới.
Trước mặt Lục Trần, Hạ Quân chỉ như một cậu nhóc, vậy mà Phạm Minh lại muốn đuổi việc Lục Trần, chẳng phải chuyện này hài hước lắm sao?
Thậm chí liệu Hạ Quân có thể trụ lại công ty, giữ được ba mươi phần trăm cổ phần của công ty Điện tử Đông Giai hay không cũng hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của Lục Trần. Phạm Minh thì là cái thá gì.
"Đúng vậy, Hạ tổng, tôi cũng đề nghị nên đuổi việc Lục Trần, Lục tổng - cổ đông mới của chúng ta cũng sắp tới rồi mà anh ta lại coi thường kỷ luật của công ty thế này. Lục tổng mà thấy chắc chắn sẽ không hài lòng đầu." Vụ Hải phụ họa.
"Nói xong chưa? Nói xong thì ngậm miệng lại đi." Lục Trần lạnh nhạt nhìn hai người rồi bước tới chỗ ngồi của Hạ Quân.
Lại bị Lục Trần xem thường, Vu Hải và Phạm Minh tức giận tới nỗi vặn vẹo cả mặt, nhưng Hạ Quân không có phản ứng nên họ cũng chẳng dám nói tiếp.
"Anh Lục." Từ Kinh chào hỏi Lục Trần.
"Ừ." Lục Trần gật đầu, dứt khoát ngồi thẳng xuống ghế của Hạ Quân.
Thấy cảnh này, Phạm Minh giận dữ: "Lục Trần, anh là cái thá gì mà dám ngồi chỗ của Hạ tổng, anh muốn trèo lên đầu người khác đấy à?"
Lục Trần ném thẳng chiếc gạc tàn trên bàn vào người Phạm Minh, tức giận cất lời: "Còn anh thì là cái thá gì đây?"
Lục Trần đã nhịn Phạm Minh rất lâu rồi, Phạm Minh ngang nhiên cướp công của Lâm Di Quân, Lục Trần nhịn, bày mưu hãm hại, Lục Trần cũng vẫn nhịn. Những Phạm Minh lại dám đặt điều gièm pha vợ anh, chuyện này thì anh không thể nhẫn nhịn được.
"Anh, anh dám cư xử láo xược trước mặt Hạ tổng hả!" Phạm Minh bị gạt tàn thuốc đập thẳng vào ngực, đau tới độ muốn trào nước mắt.
Vụ Hải giận dữ thét lên, vung nắm đấm về phía Lục Trần.
Vị cổ đông mới sắp tới rồi, chắc chắn Phạm Minh sẽ được người này trọng dụng, phần mình cũng phải nhờ cậy vào sự giúp đỏ của Phạm Minh, đương nhiên