Không ngờ chủ tịch Hermès lại nhíu mày, nhìn cô ta nói: “Cô Dương, cô nói cái gì vậy?”
Dương Mật Mật sững sờ: “Ông không phải đích thân đến để mời tôi làm đại diện cho Hermès sao?”
“Ha ha…Cô Dương, tự tin là rất tốt, nhưng tự tin thái quá, thì đó gọi là tự cao tự đại!”
Chủ tịch Trương lạnh lùng nói xong câu đó, vẻ mặt nghiêm túc, đi thẳng đến chỗ Vân Tịnh Nhã, nói: "Cô Vân, được biết cô chuẩn bị quay quảng cáo, Hermès đặc biệt chọn ra những trang phục cao quý nhất để cô lựa chọn, đồng thời hy vọng cô có thể trở thành người đại diện thương hiệu Hermès vào năm tới!"
“Chủ tịch Trương, ông có ý gì thế! Cô Vân đã đồng ý làm người đại diện thương hiệu LV chúng tôi rồi!”
Chủ tịch LV khu vực châu Á không hài lòng nói.
Chủ tịch Hermès cũng không nhượng bộ: “Chủ tịch Quan, cô Vân đồng ý khi nào vậy? Sao tôi không biết? Chỉ cần chưa kí hợp đồng đại diện với LV, Hermès chúng tôi vẫn còn tư cách cạnh tranh!”
“Cô Vân, đồng ý với chúng tôi đi, chúng tôi đảm bảo, Hermès sẽ cung cấp cho cô sự phục vụ tốt nhất!”
“Cô Vân, LV mới là sự lựa chọn tốt nhất của cô, kí hợp đồng với chúng tôi đi!”
Thấy bản thân bình thường còn phải đi nịnh hót chủ tịch khu vực châu Á của hai thương hiệu xa xỉ hàng đầu, vậy mà để giành giật Vân Tịnh Nhã làm đại diện mà tranh luận sứt đầu mẻ trán, sắc mặt Dương Mật Mật tái mét, không thể tin nổi, sao lại như vậy? Chuyện này là sao!
Một đứa quê mùa