Tưởng Thiên Tề cười khổ một tiếng, nói với Tưởng Đại Huân ở bên cạnh: "Thằng ba, cô con gái nuôi này của con ghê gớm đó!"
Tưởng Đại Huân chỉ mỉm cười: "Bố, ngay từ đầu con đã coi Yên Nhi là con gái rồi, cho dù có những thứ đó hay không thì con cũng nhận con bé làm con gái, nhận Hạng Tư Thành làm anh em!"
"Không liên quan đến điều gì khác!"
"Ha ha...!Nói hay lắm!"
Tưởng Thiên Tề cười ha ha, vỗ mấy phát vào vai Tưởng Đại Huân: "Ai nói nhà họ Tưởng chỉ có hai người tài? Ba đứa con trai của Tưởng Thiên Tề này đều có khí phách như nhau!"
"Lần này nhận họ như vậy là đúng lắm!"
Hai người anh trai của Tưởng Đại Huân cũng gật đầu tán thành với lời nói của bố mình.
Giờ khắc này, bọn họ không còn khinh thường chút nào nữa, coi Hạng Tư Thành ngang hàng với mình.
Bữa tiệc sau đó vô cùng rầm rộ, trong vô số lời chúc mừng, nghi lễ nhận họ kết thúc mỹ mãn.
Hạng Tư Thành và Vân Tịnh Nhã không ở lại quá lâu, dưới sự lưu luyến của hai đứa bé, bọn họ chuẩn bị về thành phố Thiên Hải ngay trong tối hôm đó.
Nhà họ Tưởng cử xe riêng tiễn bọn họ ra khỏi thủ