Chiếc Rolls-Royce đến thẳng trung tâm thương mại lớn nhất thành phố Hạng Vương, chiếc xe dừng lại, Hạng Tư Thành nói với Hạng Thiếu Quân: “Anh à, em đi mua quần áo cho anh trước nhé!”
Hạng Thiếu Quân do dự một lúc, lên tiếng nói: “Tư Thành, đừng lãng phí, chỗ anh có mấy bộ quần áo vẫn khá sạch sẽ, em làm lính mấy năm nay kiếm tiền cũng không dễ, mà hôm nay lại thuê nhiều thứ như vậy, sau này còn phải nuôi vợ con, nhất định phải tiết kiệm tiền đấy!
Hạng Thiếu Quân giống như phụ huynh, khuyên bảo từ tận đáy lòng, Hạng Tư Thành cười và không nói gì, Hạng Thiếu Quân không biết thân phận của mình, vẫn coi anh là quân lính bình thường.
Nhưng Hạng Tư Thành cũng không giải thích, cười nói: “Anh trai à, em vẫn mua nổi một bộ quần áo, đi thôi!”
Vân Tịnh Nhã ở bên cạnh cũng gật đầu: “Đúng thế, anh trai, đây cũng là tấm lòng của Tư Thành, anh đừng từ chối!”
Thấy hai vợ chồng nói như vậy, Hạng Thiếu Quân cũng đành gật đầu.
Đoàn người cùng đi vào trung tâm thương mại, vừa đi đến cửa thì bị bảo vệ ngăn lại.
“Ấy ấy, đồ ăn xin kia, đi đi, đây là chỗ để ăn xin hả?”
Hạng Thiếu Quân vẫn mặc bộ quần áo cũ rách, nhìn giống như một người ăn xin vậy.
Hạng Tư Thành cũng hiểu được, dù sao là bảo vệ của trung tâm thương mại, có trách nhiệm quản lý trung tâm thương mại, nên anh cũng không nổi giận trước sự bất lịch sự của bảo vệ, mà nhẫn nại nói: “Xin chào, anh ấy là anh trai của tôi, chúng tôi đến mua mấy bộ quần áo cho anh ấy!”
“Anh trai của anh?”
Bảo vệ nhìn Hạng Tư Thành từ trên xuống dưới, sau đó phì cười: “Nhìn anh ăn mặc tử tế vậy, sao lại có một ông anh trai ăn xin thế? Chẳng lẽ anh cũng là tên ăn xin?”
“Ha ha…”
Ánh mắt của Hạng Tư Thành lập tức sầm xuống.
“Tôi có thể hiểu anh là bảo vệ cần phải làm hết trách nhiệm của mình, nhưng đó không phải là tư cách để anh chó ỷ thế người!”
“Thằng nhóc thối tha! Mày nói ai là chó hả!”
Thường nói, *quan tam phẩm trước cửa tể tướng, trung tâm thương mại này ở thành Hạng Vương, cũng coi là có chút danh tiếng, ông chủ lại là nhân vật nổi tiếng trong thành phố Hạng Vương, anh ta là bảo vệ ở đây, đương nhiên cũng tự cảm thấy mình cao hơn người khác một bậc, anh ta hằm hằm chỉ vào Hạng Tư Thành: “Tao nói cho mày biết! Tao không cho mày vào, mày tuyệt đối không vào được!”
*Quan tam phẩm trước cửa tể tướng: ý nói người canh cửa của nhà tể tướng cũng ngang bằng như quan tam phẩm của triều đình.
“Mau cút đi cho tao! Còn không cút đi thì tao sẽ giúp mày cút!”
“Anh chắc chắn muốn tôi cút chứ?”
Khóe miệng của Hạng Tư Thành bỗng nhếch lên một nụ cười thần bí.
Bảo vệ cũng không suy nghĩ gì, gật đầu nói: “Chắc chắn phải cút!”
“Ấy, tuy yêu cầu này rất kỳ quặc, nhưng anh đã đề ra rồi, thì làm sao tôi nhẫn tâm từ chối anh đây!”
“Liệt Long!”
Bóng người Liệt Long vụt ra, mặt không biểu cảm đá một cái vào mông của tên bảo vệ, chỉ nghe thấy oai oái một tiếng, lập tức lăn xuống hơn ba mươi bậc thềm.
Hạng Tư Thành từ trên cao nhìn xuống tên bảo về mặt mũi sưng phồng, tiếc nuối nói: “Lớn như thế này mà chưa từng nghe thấy loại yêu cầu