“Bản thiếu gia nuốt lời thì đã làm sao?”
“Cũng không xem xem mày là cái thá gì, còn muốn cho tao quỳ xuống xin lỗi mày thật!”
Ánh mắt Điền Thịnh hiện lên vẻ khinh miệt!
Người xưa có câu, rồng cũng khó thắng được rắn địa phương, huống hồ, dáng vẻ của Hạng Tư Thành cũng không giống con rồng mạnh!
*Rồng mạnh cũng khó thắng được rắn địa phương: cũng có ý là phép vua thua lệ làng.
“Ha ha… Mày biết không? Con người tao, ghét nhất là người không giữ lời!”
“Xì! Mày ghét? Mày là cái gì mà cũng có tư cách phát ngôn bừa bãi ở đây?”
“Nhìn rõ cho tao! Ở đây, đều là người của tao!”
“Tao muốn lấy hai cái chân của mày, thì sẽ không để mày đi khập khiễng ra khỏi đây!”
Câu này Điền Thịnh nói không sai, ở hiện trường đều là những người chơi xe cải tạo, nhưng không có người nào có thể vượt mặt Điền Thịnh, lâu dần, anh ta ngầm trở thành đại ca ở đây, một tiếng hô trăm người trả lời!
Anh ta nói xong, một vài người đứng xem bao vây đến với vẻ mặt bất thiện!
Điền Thịnh thấy cảnh này, khuôn mặt hiện nụ cười ngạo mạn: “Nhóc con, còn không cút đi?”
Hạng Tư Thành liếc nhìn xung quanh, ánh mắt hiện lên vẻ coi thường: “Chỉ dựa vào mấy tên ăn hại này?”
“Nhãi con! Không cho mày thấy sự lợi hại của bản thiếu gia, mày đúng là không biết trên trán Mã Vương gia có mấy mắt!”
Mã Vương gia là một nhân vật thần thoại, có thêm con mắt thần (giống như Nhị Lang thần Dương Tiễn) “Mã Vương gia có ba con mắt” là ý nói người đặc biệt, rất lợi hại.
Nói xong, Điền Thịnh đi đến trước mặt Hạng Tư Thành với vẻ mặt coi khinh, sau đó nâng chân đạp mạnh về phía lồng ngực của anh!
Đáy mắt Hạng Tư Thành hiện lên vẻ sắc lạnh thâm sâu!
Hạng Tư Thành không đợi chân của Điền Thịnh đạp lên người mình, chân phải của anh như sấm sét, một đạp ấn mạnh vào lồng ngực của Điền Thịnh!
Ầm!
Dưới ánh mắt của mọi người, cơ thể Điền Thịnh như cánh diều giấy đứt dây, trực tiếp bay ra xa, đập mạnh lên thân xe Ferrari phía sau!
Phập!
Hai con ngươi của Điền Thịnh trố ra, chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi sục, cổ họng hơi ngọt, khóe miệng nhỏ một chút máu đỏ!
Khoảnh khắc vừa nãy, Điền Thịnh chỉ cảm thấy dường như có một chiếc xe tải lớn đâm mạnh vào người mình, mùi vị đó, anh ta không muốn thử lần thứ hai!
“Cậu Điền! Cậu không sao chứ!”
Mọi người lập tức xông đến, mỗi người một tay đỡ anh ta dậy!
Điền Thịnh đẩy mọi người ra, vô cùng tức tối: “Mẹ kiếp, sắp chết rồi còn có thể không sao à?”
“Lên hết cho tao! Đánh chết hắn cho tao!”
“Xảy ra chuyện gì, tao chịu trách nhiệm!”
Điền Thịnh nổi giận thực sự, là thế gia hào môn của thành phố Tô Hàng, trước nay chỉ có anh ta ức hiếp người khác, chưa bao giờ bị người khác ức hiếp!
Cú đạp đó của Hạng Tư Thành không hề lưu tình, nếu cơ thể anh ta yếu hơn chút, cú đạp này cũng đủ đưa anh ta vào viện nằm mấy tháng!
“Lên đi! Đánh chết tên khốn này, báo thù cho cậu Điền!”
Mấy thanh niên này nhìn sang Hạng Tư Thành, lập tức nhào tới như hung thần!
Những thanh niên này đều là con chó theo chân Điền Thịnh, dựa vào nhà họ Điền để sinh tồn, đương nhiên đều trung thành làm việc cho Điền Thịnh!
Khóe miệng Hạng Tư Thành cười lạnh một tiếng, sau