Khóe miệng nhếch lên một nụ cười thắng lợi, Chu Tử Tu cười nói: “Thiếu soái Hạng, cái gọi là kĩ năng cá cược, đều ở một chữ cược, chỉ có điều, tôi từ nhỏ, vận số luôn rất tốt, cá cược qua trăm ngàn lần, chưa bao giờ bị thua!”
“Phải vậy không?”
Hạng Tư Thành lãnh đạm nói: “Thứ anh cược là tiền, mà tôi, thứ tôi cược là mạng, thật trùng hợp, tôi cũng chưa từng bị thua bao giờ!”
Nói xong, ánh mắt anh bỗng nhìn về phía trước bên phải, khóe miệng nhếch lên: “Tôi thấy, nơi này hơi tối, Vu Thọ, anh thấy, ở chỗ kia mở một cái cửa sổ có phải sẽ sáng hơn chút không?”
Vu Thọ cười u ám nói: “Lang Chủ nếu đã muốn, cho dù dỡ cả sòng bài này, tôi nghĩ, cũng không có ai có ý kiến!”
Một câu, tất cả mọi người nhà họ Chu đều trợn trừng mắt nhìn!
Giọng điệu trong lời nói của Hạng Tư Thành, giống như đã coi sòng bạc nhà họ Chu là thứ nằm trong tay mình!
Đáy mắt Chu Tử Tu lóe ra một tia sát khí, nhưng chỉ là thoáng qua, sau đó khóe miệng nhếch lên: “Nếu thiếu soái Hạng thắng ván này, cửa sổ, tôi sẽ đích thân làm cho anh!”
“Được thôi!”
Hạng Tư Thành cười ha ha, bỗng nhiên nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn có chút căng thẳng của Vân Tịnh Nhã: “Nhã Nhã, điểm số của ván này, là bao nhiêu?”
Đọc tiếp tại TАмliπh247.
me nhé!
Vân Tịnh Nhã đột nhiên bị hỏi bỗng giật mình, có chút nghi hoặc nhìn Hạng Tư Thành: “Anh đang hỏi em à?”
Hạng Tư Thành gật gật đầu.
Vân Tịnh Nhã ngây ngốc lắc đầu: “Em…em cũng không biết…”
“Nếu đã không biết, thì đoán bừa một số đi!”
Trên mặt Vân Tịnh Nhã có chút rối rắm, nhưng nhìn thấy ánh mắt ấm áp cùng khích lệ của Hạng Tư Thành nhìn mình, cô cắn răng, mở miệng nói: “Hai ván liên tiếp đều là báo, ván này, chắc sẽ không là báo nữa đâu nhỉ?”
“Em đoán, là tiểu!”
“Phu nhân tôi nói rồi, ván này, tôi đoán là tiểu!”
Hạng Tư Thành một lời nói ra, cũng xem như là tiền đặt cược, đưa ra quyết định cuối cùng!
Khi Hạng Tư Thành nói ra chữ tiểu, Chu Tử Tu cười lên như trút được gánh nặng, tốn sức như vậy, trên mặt xúc xắc là gì, đương nhiên hắn biết, cuối cùng, công sức bỏ ra không hề uổng phí, Hạng Tư Thành, anh vẫn là thua rồi!
“Thiếu soái Hạng, mặc dù anh thực sự rất giỏi, nhưng tôi không thể không nói, anh, đã thua rồi!”
Hạng Tư Thành lại cười một cách thoải mái: “Cậu chủ Chu nói thắng thua bây giờ, có phải là hơi sớm không? Đợi đến khi anh lật xem điểm số, nói cũng chưa muộn đâu!”
“Ha ha, được!”
Chu Tử Tu thổi nhẹ mặt xúc xắc, mạt vụn phủ trên mặt xúc xắc phân tán theo gió, tất cả mọi người nín thở tập trung nhìn điểm số đang dần xuất hiện!
“Thiếu soái Hạng, nhìn rõ rồi chứ, ván này, vẫn là báo!”
Chu Tử Tu tự