Nhưng cô không muốn bỏ lại Hạng Tư Thành.
Trên mặt cô lại hiện lên nụ cười: “Thì ra là như vậy, nhưng ông hiểu nhầm một chuyện, anh ấy không phải là vệ sĩ của tôi, mà là người yêu của tôi, sao vậy, lẽ nào hôm nay cũng không cho phép người khác được mang theo bạn đời đến sao?”
Người đàn ông trung niên kinh ngạc nhìn Vân Tịnh Nhã, ông ta không ngờ, bữa tiệc như này, Vân Tịnh Nhã lại mang theo người yêu đến!
Có điều, Hạng Tư Thành không quá để ý đến việc được vào hay không được vào, so với bộ dạng giả tạo của những người có địa vị kia, anh thà rằng ngồi nói chuyện tán phét với những người vệ sĩ này còn hơn.
“Sao thế? Người yêu của tôi không xứng được vào trong đó sao?”, Vân Tịnh Nhã cười hỏi.
“Đương nhiên không phải vậy, nếu vị này là người yêu của cô Vân, đương nhiên có thể vào trong”.
Người đàn ông trung niên cũng là người khéo léo, nếu đã như vậy, cũng không cần phải làm mất lòng khách, đến lúc đó những người bên trong không thoải mái, ông ta cũng có lí do để thoái thác.
Vân Tịnh Nhã giống như một chú thiên nga nhỏ giành được thắng lợi, ngẩng đầu ưỡn ngực dẫn Hạng Tư Thành đi thẳng vào phòng bao.
Hạng Tư Thành có chút bất lực lắc đầu, đi ở phía sau, vào cũng vào rồi, anh cũng không quan tâm đến bất cứ thứ gì, những người có địa vị đó có lẽ đối với những người khác là không thể kết thân, nhưng đối với anh thì họ không có khác biệt gì quá lớn so với những người bình thường.
Sau khi đi vào bên trong, quả thực cao cấp hơn lần trước rất nhiều, cũng cho thấy thân phận của vị khách đó không đơn giản, nếu không sẽ không khiến mọi người làm lớn chuyện như vậy.
Mặc dù gọi là phòng bao, nhưng không gian ở đây không hề nhỏ chút nào, trông rất lộng lẫy đường hoàng, đầy khí chất thượng lưu.
Lúc này đã