Cũng chỉ có thân phận của Triệu Kỳ Phong mới khiến hắn không dám ra vẻ ta đây như trước.
“Anh Triệu, tôi không có ý đó, vốn tôi tưởng anh Triệu cũng không thích như những người khác, nhưng không ngờ anh Triệu lại không quan tâm tới thân phận, thật sự khiến người ta phải kính nể”, Chu Bá Quang vội vàng nói.
“Bớt nịnh hót đi”, Triệu Kỳ Phong cười mắng một câu, sau đó bắt đầu quan sát Hạng Tư Thành.
Vẻ mặt của Hạng Tư Thành rất bình thản, hờ hững đối mặt với hắn ta.
“Trước khi tới nơi này, tôi đã thu thập không ít tin tình báo, tin quan trọng nhất trong số đó là ở khu vực Bất Dạ xuất hiện một người rất lợi hại, người đó là anh đúng không?”, Triệu Kỳ Phong mở miệng nói.
Những người đứng bên cạnh nghe hắn ta nói vậy đều không khỏi ngạc nhiên, không ngờ chuyện mà Hạng Tư Thành làm lại đồn tới tai Triệu Kỳ Phong.
“Anh cảm thấy thế nào thì là thế đó”, Hạng Tư Thành thờ ơ đáp lại.
Triệu Kỳ Phong cũng không để ý, có vẻ như càng thêm coi trọng anh hơn, cười nói: “Vậy thì