Lúc trước mọi người đã được chứng kiến thực lực của Chu Mẫn rồi, biết võ nghệ của cô ta không đơn giản, hoàn toàn có thể đối phó với mấy chục người bình thường.
Vốn tưởng rằng Hạng Tư Thành mà lên thì cùng lắm chỉ ngang tầm Trần Phi Vũ, nhưng cảnh tượng này thật sự khiến người ta khó tin.
Chu Mẫn, vệ sĩ có thực lực mạnh mẽ của Triệu Kỳ Phong, đang bị Hạng Tư Thành túm trong tay nhưng xách một con gà con, thật sự khiến người ta khó mà tưởng tượng ra được.
Ngay cả người luôn giữ thái độ lạnh nhạt như Triệu Kỳ Phong cũng mở to mắt ra nhìn.
Hắn ta thừa hiểu thực lực của Chu Mẫn, vốn tưởng rằng Hạng Tư Thành chỉ là người không biết trời cao đất dày, nhưng hiện tại, hiển nhiên hắn ta mới là người thiếu kiến thức.
Chu Bá Quang cách đó không xa thì khỏi phải nói, lúc này, biểu cảm trên mặt hắn như vừa ăn phải ruồi, hắn đâu thể ngờ được rằng Hạng Tư Thành mạnh như thế, giải quyết Chu Mẫn dễ dàng đến vậy.
Nếu không phải bởi vì thân phận của Triệu Kỳ Phong, hiện tại hắn còn hoài nghi là những người này thông đồng với nhau gài bẫy hắn nữa.
Một chiêu thành công, Hạng Tư Thành không hề tỏ vẻ kiêu ngạo.
Lúc đầu anh còn xách Chu Mẫn, bây giờ đã đặt cô ta xuống rồi.
“Cô thua rồi”, Hạng Tư Thành cười nói.
Chu Mẫn giận dữ và xấu hổ không thôi.
Thua không có gì đáng phải xấu hổ, nhưng thua nhanh gọn như thế thật sự là rất mất mặt, nhất là khi cô ta còn chưa phát huy hết thực lực của mình.
Cô ta quay về bên cạnh Triệu Kỳ Phong, không nói năng gì cả.
Vân Tịnh Nhã vô cùng vui vẻ, biểu hiện nhanh gọn của