Ông Bố Thiếu Soái

498: “tôi Không Rõ Lắm”


trước sau


Triệu Kỳ Phong nói thẳng ra mục đích của mình.

Tuy rằng Hạng Tư Thành từng gặp một cao thủ Tông Sư, nhưng cao thủ ở cấp bậc đó thật sự rất hiếm, đoán chừng thế hệ ông nội Triệu Kỳ Phong mới may ra biết mấy người, hơn nữa không thể thường xuyên đi theo bên cạnh được.

Vậy nên về mặt tìm kiếm cao thủ, bọn họ đã bỏ ra rất nhiều công sức.

Hạng Tư Thành có thực lực mạnh mẽ, đánh bại Chu Mẫn chỉ trong một chiêu, còn làm vệ sĩ của Vân Tịnh Nhã, chứng tỏ có kinh nghiệm về mặt này.

Nghe hắn ta nói vậy, Hạng Tư Thành nhíu mày lại.

“Tôi không thích làm vệ sĩ cho người khác”, anh nói thẳng luôn.

“Đừng từ chối nhanh như thế, mọi chuyện trên đời đều có thể thương lượng được.

Cô Vân Tịnh Nhã chỉ ở trong Thiên Hải, đâu thể xảy ra vấn đề lớn lao gì, hơn nữa anh chỉ mất mười ngày bảo vệ em tôi, không tốn bao nhiêu sức lực”, Triệu Kỳ Phong cười nói.


Vân Y Y nở nụ cười ngọt ngào, như một con hồ ly đầy dụ hoặc, có sức hấp dẫn chí mạng với đàn ông.

Cô ta không cố ý quyến rũ, chỉ có điều mỗi một hành động đều khiến người ta say mê.

“Anh Hạng, tôi thật sự rất cần một cao thủ bảo vệ mình, anh giúp tôi đi mà”, Vân Y Y nhìn vào mắt Hạng Tư Thành.

Cô ta nói không hề có chút cảm giác kiêu căng, giọng nói vô cũng dễ nghe, giống như chim vàng anh đang hót vậy, có được chất giọng như vậy, cũng khó trách lại trở thành ca sĩ được yêu thích nhất hiện nay.

Cô ta còn có giọng nói và khuôn mặt khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng đều mê mẩn, nhưng không có tác dụng với Hạng Tư Thành, anh xuất thân quân đội, vô cùng kiên định, huống hồ Vân Tịnh Nhã bên cạnh và Nguyệt Uyển Như cũng không

kém nhiều so với nữ ca sĩ này.

“Xin lỗi”, Hạng Tư Thành từ chối.

Triệu Kỳ Phong càng hài lòng, dù sao xét từ điều kiện bề ngoài, họ không hề kém với Vân Tịnh Nhã, thậm chí còn vượt hơn rất nhiều.


Luận dung mạo, Vân Y Y là đại mỹ nhân, tuy Vân Tịnh Nhã cũng rất đẹp, nhưng không có hào quang ngôi sao.

Luận gia thế, Vân Tịnh Nhã đúng là không bằng họ.

Nhưng kể cả như vậy, Hạng Tư Thành vẫn không vì điều kiện quá tốt mà vội vàng đồng ý, đó đã là vô cùng có tinh thần nghề nghiệp rồi.

“Tất cả đều có thể thương lượng mà, xin hỏi cô Vân Tịnh Nhã, dạo này cô có phải gặp phải tổn thương tính thực chất không, hoặc là khả năng có người muốn ra tay với cô trong vòng mười ngày có cao không?”, hắn ta trực tiếp nói với Vân Tịnh Nhã.

“Tôi không rõ lắm”, Vân Tịnh Nhã lắc đầu.

Hạng Tư Thành nghĩ một lúc, trước đây anh đã có bài học, bây giờ nhà họ Chu vẫn đang xử lý tang sự, cường giả Tông Sư đó muốn ra tay cũng sẽ không vội vào lúc này.

Hơn nữa với sự tự cao của Tông Sư, khả năng ra tay trực tiếp với Vân Tịnh Nhã rất thấp, dù muốn trả thù cũng sẽ tìm đến anh.

Giống như lần trước, mục tiêu của Chu Tử Tu là giết mình, chứ không phải ra tay với Vân Tịnh Nhã mà uy hiếp gì.

“Dạo này không có nguy hiểm quá lớn”, Hạng Tư Thành có gì nói nấy.

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện