Chu Hồng Phi lúc này là biết gì sẽ nói hết, trả lời luôn: “Lúc đó chúng tôi cũng nghĩ đến điều đó, nhưng bọn họ nói bọn họ có thể giải quyết những rắc rối đó, rất nhiều người trong đó có cả tôi đều không tin những lời đối phương nói, cảm thấy việc đó thực sự là nói hươu nói vượn, nếu bọn họ thật sự có năng lực đó thì đã tự mình ra tay rồi”.
“Có điều ba vị sếp lớn trong công ty đều suy xét, cũng không biết đối phương làm thế nào để chứng minh có năng lực giải quyết rắc rối, sau đó liền nhận lời”.
“Mặc dù tôi không đồng ý, nhưng việc đã đến bước đấy cũng không thể làm gì khác, hôm nay tôi đã sớm sắp xếp cho người nhà ra nước ngoài rồi, còn tôi tối nay cũng lên máy bay, đến lúc đó trời cao hoàng đế ở xa, cho dù thật sự xảy ra chuyện lớn gì thì tiền tôi kiếm được cũng đủ cho người nhà tôi sống xa hoa cả đời”.
“Không ngờ cuối cùng lại có kết quả như này, nếu tôi sớm biết anh giỏi như vậy có cho tôi mười lá gan tôi cũng không dám ra tay”.
Từ trong lời nói của ông ta Hạng Tư Thành cũng nghe ra một số thứ.
Thứ nhất, sự việc lần này không phải là một vụ mưu sát, càng giống với thăm dò hơn!
Người muốn đối phó với Vân Y Y biết năng lực của công ty này chắc chắn không giải quyết được Vân Y Y, cho nên mới yên tâm mạnh dạn để bọn họ tùy ý hành động.
Bây giờ rõ ràng đối phương đã thăm dò ra được một số thứ, ví dụ như chắc chắn đã biết được năng lực của anh.
Thứ hai, để thăm dò con át chủ bài trên người Vân Y Y, đối phương cũng đã bỏ ra mười triệu một số tiền khá lớn, cũng đủ chứng minh năng lực của đối phương không nhỏ.
Thứ ba, đối phương rất có thể thật sự giống như những gì đã nói lúc đầu, chỉ bắt cóc Vân Y Y làm một chút chuyện ngoài ý muốn, cũng sẽ không thật sự giết người, điểm này là điều anh để ý nhất, nếu đối phương thật sự muốn dồn toàn lực giết Vân Y Y, vậy bất kể như thế nào anh cũng không thể bảo vệ được.
Chỉ có ba điều này, nếu bắt buộc phải thêm cái thứ tư, Chu Hồng Phi ra sức nhấn mạnh đến người nhà ông ta, chính là muốn khơi dậy sự đồng cảm của anh.
Có điều Hạng Tư Thành không có một chút đồng tình, lẽ nào chỉ có ông ta mới có cha mẹ vợ con, những người bị ông ta giết không có người nhà, lúc đầu đã chọn con đường này, vậy phải chịu hậu quả thôi.
Nhìn sợi dây thừng, Hạng Tư Thành nói với Vân Y Y: “Cô đến đây tôi cõng cô, chúng ta leo lên theo dây thừng này, ở dưới núi chỗ này không có đường cũng không biết phải đợi đến khi nào”.
Vân Y Y lúc này không có điệu bộ của cô gái nhỏ, ngoan ngoãn đi đến nhảy lên lưng Hạng Tư Thành, Hạng Tư Thành lúc