Triệu Kỳ Phong cười ha ha, không nói thêm gì nữa, lái xe tiễn Hạng Tư Thành và Vân Y Y.
Mấy ngày trước, hắn ta đã nhờ bạn đặt một chiếc xe theo yêu cầu ở xưởng sản xuất ô tô của một thành phố lớn, có tính năng chống đạn, giá cả không thấp, hôm nay vừa đưa tới xong.
Thế là bọn họ đi cùng nhau.
Trên đường đi, Hạng Tư Thành nói ra phân tích của mình lúc trước.
Bởi vì được Hạng Tư Thành cứu mạng, lúc này Triệu Kỳ Phong càng tin tưởng anh hơn, bèn nói thêm một vài điều nữa.
Kẻ thù của nhà họ Vân không phải người trong giới thượng lưu, mà giống kiểu người như Hạng Tư Thành, hơn nữa chắc chắn không phải ân oán sống còn, cũng không liên lụy đến người lớn trong nhà.
Mặc dù mọi người đều cảm thấy có thể Vân Y Y sẽ khá an toàn, không gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng ai chẳng sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy nên không ai dám buông lỏng cảnh giác.
Ví dụ như lần này, nếu không có Hạng Tư Thành, cho dù Vân Y Y có thứ đồ để giữ mạng thì cũng chẳng có tác dụng gì trong tình huống rơi từ trên cao xuống như vậy, vì thế lần này bọn họ vẫn cảm thấy rất may mắn.
Qua chuyện lần này, Hạng Tư Thành chính là khách quý của nhà họ Triệu và nhà họ Vân, anh có thể đưa ra bất cứ yêu cầu gì.
Ngay từ lúc trên xe Hạng Tư Thành cũng hiểu rằng nhà họ Triệu và nhà họ Vân không có ý định điều tra cho ra hung thủ đứng đằng sau, mọi chuyện mà bọn họ định làm đều là cách ứng phó bị động.
Sau khi hiểu ra điều ấy, anh cũng không có hứng thú đi điều tra.
Dù sao, làm như vậy cũng quá phiền phức, hơn nữa vẫn chưa nói trước được rốt cuộc chuyện này sẽ thế nào, vậy nên ứng phó một cách bị động cũng được, anh có thể nhân cơ hội này rèn luyện bản thân.
Vả lại, chỉ riêng chín thanh phi đao này thôi cũng đủ để anh đi theo Vân Y Y mười ngày rồi.
Hiện tại Vân Y Y không có chuyện gì cần làm ở đây, vậy nên nhiều khi anh có thể tự sắp xếp lịch trình, Vân Y Y ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh.
Triệu Kỳ Phong cũng không đề cập gì tới chuyện Hạng Tư Thành đưa Vân Y Y lên núi, hiển nhiên hắn ta cũng hiểu rằng, bất luận là ở đâu thì đối phương cũng không thay đổi ý định ra tay với Vân Y Y, chuyển đi nơi khác chưa biết chừng sẽ còn nguy hiểm hơn.
Khi đến nơi, thủ tục nhận xe đã xong xuôi cả rồi.
Mặc dù buổi chiều xảy ra chuyện, nhưng Triệu Kỳ Phong không định kè kè bên cạnh Vân Y Y.
Nếu đối phương muốn nhằm vào Vân Y Y, người đi theo cô ta càng ít càng tốt, như vậy thì khi xảy ra chuyện, Hạng Tư Thành chỉ cần lo cho Vân Y Y là được, những người còn lại chỉ làm vướng tay vướng chân thêm thôi.
Tám giờ tối, phố xá lên đèn, lại là một khung cảnh nên thơ.
“Tối nay đi đâu?”, Hạng Tư Thành hỏi.
Vừa rồi anh và Vân Y Y tới một cửa hàng, đặt thắt lưng theo yêu cầu của anh, trên đó lắp đặt thứ để dắt phi đao mà không ảnh hưởng tới