“Một cô gái đẹp như vậy, lại giở trò gian lận? Không thể nào!”
“Ai mà nói trước được, anh không biết đấy thôi, đây là một trong 10 mỹ nữ đẹp nhất thành phố Thiên Hải đấy, nghe nói 5 năm trước bị thằng nào đó làm cho ễnh bụng, chưa cưới đã chửa, cuộc sống riêng loạn như vậy, xem ra đạo đức cũng chả tốt đẹp gì!”
“Chứng cứ?”
Giọng nói vừa dứt, im lặng trong vài giây, đột nhiên một người phụ nữ cách vị trí của Vân Tịnh Nhã không xa đứng lên: “Chủ quản Cố, tôi nhìn thấy! Vừa rồi tôi nhìn thấy cô ta gian lận”.
Vân Tịnh Nhã trợn to hai mắt, nhìn người phụ nữ vừa nói với ánh mắt hoài nghi: “Cô... tại sao cô lại nói dối?”
Bị cô nhìn chằm chằm, người phụ nữ kia không tự chủ mà quay đầu đi hướng khác, nhưng miệng vẫn một mực nói: “Tôi không vu oan cho cô! Tôi lấy nhân cách của mình ra đảm bảo, vừa rồi tôi nhìn thấy cô gian lận!”
Lại một người đàn ông khác đứng lên thề thốt nói: “Vừa rồi tôi cũng nhìn thấy tận mắt cô ta gian lận!”
Hết người này đến người khác đồng loạt đứng dậy nói Vân Tịnh Nhã gian lận, rằng họ tận mắt nhìn thấy, vốn dĩ có một số người ban đầu không tin lắm, nhưng giờ đây bắt đầu nhìn cô với ánh mắt khinh thường.
“Đúng vậy, may mà chủ quản Cố tinh mắt, nếu không cẩn thận tuyển loại người này vào công ty, hậu quả không thể tưởng tượng nổi!”
“Cút ra ngoài! Nhân phẩm không tốt làm sao xứng đáng tham gia ứng tuyển cùng chúng tôi chứ!”
Sắc mặt Vân Tịnh Nhã tái nhợt, đôi mắt ngấn lệ, ôm lấy tia hi vọng cuối cùng nhìn lên 5 người giám khảo trên bục: “Mọi người thì sao! Mọi người cũng là giám khảo, tôi không gian lận, chẳng lẽ các người không nhìn thấy sao?”
Trước những lời buộc tội của những người khác đối với cô, 5 người đó bất giác quay đầu đi, im lặng không nói.
Đột nhiên, Cố Tư Như đẩy mạnh Vân Tịnh Nhã một cái, Vân Tịnh Nhã đứng không vững liền loạng choạng ngã xuống đất.
Cả căn phòng vang lên tiếng cười nhạo, Cố Tư Như cúi xuống, trịch thượng nói: “Vân Tịnh Nhã. Bây giờ cô chỉ là người bị người khác gọi là đồ vô dụng, có tư cách gì đấu với tôi!”
Một âm thanh trong trẻo vang lên, Vân Tịnh Nhã đột ngột quay đầu lại, Hạng Tư Thành đứng ở ngoài cửa, một tay ôm Vân Yên Nhi một tay cầm hộp cơm, đang nhìn tất cả mọi thứ với vẻ mặt u ám.
Vân Yên Nhi thoát ra khỏi vòng tay của Hạng Tư Thành, vượt qua đám đông và lao đến bên cạnh Vân Tịnh Nhã, dùng hai bàn tay nhỏ đánh vào người Cố Tư Như: “Tại sao cô lại bắt nạt mẹ cháu, cô là người xấu!”
“Chậc chậc! Kkhuôn mặt nhỏ nhắn này đúng là xinh đẹp đáng yêu!”
“Có điều, cô phải chăm sóc nó cận thận đừng để đến lúc nó giống như cô, ở bên ngoài vụng trộm với đàn ông không thành, ngược lại còn làm cho cái bụng của mình to lên. Ha ha!”
Giọng của Hạng Tư Thành không lớn nhưng lạnh đến thấu xương, giống như âm thanh gọi hồn đến từ địa ngục, tất cả mọi người bất giác run lên, tiếng cười muốn phát ra đột ngột bị kìm lại.
Ánh mắt băng giá của Hạng Tư Thành nhìn Cố Tư Như trong 3 giây, trong 3 giây này, Cố Tư Như cảm giác như thần chết đang nhìn mình vậy, đợi khi ánh mắt anh rời đi, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm, cả người từ trên xuống dưới đã ướt đẫm.
Hạng Tư Thành đau lòng nâng Vân Tịnh Nhã lên, người phía sau đột nhiên đẩy anh ra, cảm xúc đè nén nãy giờ dường như tìm được nơi để phát tiết: “Anh đến đây làm gì? Ai bảo anh đến!”
“Đều tại anh, tôi mới mất mặt như thế này! Đều tại anh tôi mới biến thành bộ dáng đáng thương ngày hôm nay!”
Hạng Tư Thành cúi đầu không nói gì.
Lúc này Vân Yên Nhi kéo tay áo Vân Tịnh Nhã nhỏ giọng nói: “Mẹ, bố thấy mẹ mãi không về, sợ mẹ không ăn cơm trưa nên đặc biệt đưa con mang bữa trưa đến đây!”
Vân Tịnh Nhã hít sâu một hơi, kiềm lại cảm xúc mở miệng nói: “Yên Nhi, chúng ta đi thôi!”
Cố Tư Như đột nhiên mở miệng nói: “Vân Tịnh Nhã. Đây chính là người đàn ông của cô?”
Cô ta đánh giá Hạng Tư Thành một lượt, không khỏi chế nhạo: “Vả lại tôi rất tò mò, làm thế nào mà cô vào được tập đoàn Mộ Tư vậy?”
“À, tôi nhớ ra rồi, hai hôm nay nhà vệ sinh của công ty bị hỏng, e rằng cô lấy thân phận người dọn vệ sinh nên mới được vào đây!”
Nhưng không ngờ, Hạng Tư Thành không hề động đậy, anh nhìn Cố Tư Như đang cười điên cuồng, đôi mắt hơi híp lại nói: “Là cô nói Vân Tịnh Nhã gian lận?”
Cố Tư Như sửng sốt, gật đầu, trịch thượng nhìn Vân Tịnh Nhã nói: “Đúng vậy, là tôi nói!”
Hạng Tư Thành đột nhiên nói một câu như vậy.
“Hừ, chủ tịch công ty tôi có tài sản hàng trăm tỷ, là khách mời thường xuyên của các tạp chí tài chính khác nhau, biết được tên của anh ấy thì có gì lạ chứ!”
Khóe miệng Hạng Tư Thành cũng nhếch lên, sau đó lấy điện thoại ra bấm một dãy số, điện thoại được kết nối anh trực tiếp nói: “Tôi đang ở tầng 13 của công ty cậu, cho cậu hai phút, xuống đây gặp tôi ngay!”
Cúp máy, Cố Tư Như sững sờ trong vài giây, tiếp đó cười lớn: “Anh đừng có nói với tôi, vừa rồi gọi cho chủ tịch đấy nhé!”
“Ha ha... Vân Tịnh Nhã à, bây giờ tôi thật sự có chút thương hại với cô, không ngờ, người đàn ông của không những nghèo mà còn là một thằng ngốc nữa!”
Vẻ mặt của Vân Tịnh Nhã cực