Giải Dương giật mình, hỏi: “Phó giám đốc tương lai?”
Cừu Hành nhẹ nhàng xoa lỗ tai Giải Dương, hỏi như một đứa trẻ: “Em có muốn đến Vinh Đỉnh không?”
Vẻ mặt Giải Dương vô cảm: “Không muốn.”
”…”
Cừu Hành cau mày nhìn Giải Dương.
Giải Dương kéo tay Cừu Hành xuống, lạnh lùng nói: “Em không muốn anh vì xoa dịu cổ đông mà ngơ ngẩn ở nước ngoài hơn nửa tháng nữa.”
Cừu Hành không nhíu mày, tiếp tục miết tai Giải Dương, miết tai xong lại miết mặt, yêu thích đến nỗi không bỏ xuống được, ậm ừ nói: “Đám cổ đông phiền phức đó giải quyết một lần là được rồi, đừng lo lắng, đầu tiên tôi cứ để một vị trí trống cho em đã, có cơ hội tôi sẽ đưa em lên.”
Giải Dương tùy ý để anh sờ mình như đang sờ món đồ chơi của chính anh, hỏi: “Anh dẫn em?”
“Ừ” Cừu Hành lại xoa tóc Giải Dương, tầm mắt cũng nhìn vào đầu của cậu, mặt của anh như đang bị cái gì đoa thu hút, anh trả lời: “Trong khoảng thời gian sau điều trị, tôi có thể không để ý đến công ty được thì em sẽ giúp tôi để ý.
Bây giờ em cứ từ từ mà làm để sau này đỡ luống cuống chân tay, có đồng ý giúp tôi không?”
Trong khoảng thời gian sau của điều trị chắc là sau và trước khi phẫu thuật.
Giải Dương gật đầu: “Được rồi, em sẽ giúp anh.
Nhưng em còn có Dương Hành, không thể giúp anh quá lâu.
Anh phải càng nhanh khoẻ mới được.”
Cừu Hành rũ mắt xuống nhìn Giải Dương, sờ lên mặt Giải Dương, dùng ngón tay nâng cằm Giải Dương, cúi đầu hôn.
…
Vào một ngày sau đó, Kirkman mang kết quả khám đến phòng.
Vẻ mặt ông đầy phấn khích và ngạc nhiên, ông ta nhanh chóng phân tích tình trạng của Cừu Hành cho hai người họ.
Tóm lại, phương pháp điều trị rất hiệu quả, khối u não của Cừu Hành có dấu hiệu thu nhỏ lại.
Kirkman vừa vui mừng vừa không thể tin được, nói: “Đây là một phép màu đó! Hiệu quả điều trị thực tế tốt hơn nhiều so với mong đợi trước đây.
Cừu Hành, ngài đang thực hiện rất tốt, cứ theo tiến độ như này, nhiều nhất là hai liệu trình sau ngài có thể phẫu thuật.”
Hai đợt điều trị sẽ mất khoảng một năm.
Giải Dương lướt qua giáo trình điều trị, thấy trong đợt điều trị cuối cùng Cừu Hành quá nhiều thuốc nặng, hỏi: “Trị liệu như này, thân thể của anh ấy chịu nổi được sao?”
Thuốc vào người nhiều làm người bị mệt mỏi là điều không thể tránh, tuy rằng Cừu Hành Cừu Hành hiện tại bây giờ trông sắc mặt rất ổn nhưng anh ấy đã bị gầy đi.
Khi điều trị càng ngày càng sâu, cơ thể của anh sẽ càng ngày càng tích tụ thuốc, thân thể của anh đã không tốt rồi, còn gầy nữa thì biết làm sao đây?
Nghe Giải Dương hỏi như vậy, sự vui mừng của Kirkman giảm đi một chút, ông nói: “Đây cũng điều tôi đang cân nhắc trong giai đoạn này.
Ngài Cừu phải tìm cách duy trì bảo trì sức khoẻ, ăn ngủ thể dục thể thao hợp lý.
Ngoài ra, thời gian qua ngài ấy bảo dưỡng dạ dày rất tốt, bây giờ cơ thể đã khá hơn rồi nên có thể ăn được nhiều thứ hơn, có thể ăn nhiều hơn theo thực đơn của tôi đã kê.”
Giảm cường độ làm việc nói thì dễ nhưng khó làm.
Vinh Đỉnh là một tập đoàn lớn, mỗi ngày có vô số văn kiện được gửi đến, Cừu Hành còn bị đám đồng đội như heo và đám kẻ thù nhăm nhăm, khó mà thoải mái một hôm được.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Giải Dương bất giác lạnh đi.
Tay đột nhiên bị anh nắm lấy, Giải Dương hoàn hồn, nhìn anh yên tĩnh ở bên cạnh.
Cừu Hành nhìn Kirkman trả lời: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn Kirkman.”
Kirkman gật đầu và rời đi, chỉ còn lại hai người trong phòng
Cừu Hành nhìn Giải Dương hỏi: “Không vui sao?”
Giải Dương nhìn Cừu Hành: “Việc làm của quá khứ là kết quả của ngày hôm nay, anh từng nương tay với đám người thân, đối với đám Phong gia thì do dự, kết quả bây giờ bọn nó quậy lại không cho anh nghỉ ngơi phút giây nào.”
Cừu Hành đuối lý, Sờ sờ đuôi mắt Giải Dương, lúc sau dứt khoát ôm Giải Dương vào trong lồng ngực.
…
Buổi tối, lúc kết thúc buổi điều trị, Giải Dương lên máy bay trở về thành phố J.
Vai diễn của cậu trong (tôi thấy Tức Hiên Viên) sắp xong, yêu cầu đuổi diễn, cậu không có thời gian để nghỉ ngơi.
Trên đường đến sân bay, Giải Dương nhớ ra được một.
Cậu nhìn mái tóc bây giờ vẫn còn dày của Cừu Hành, đưa tay ra sờ thử.
Cừu Hành nhanh chóng nắm lấy tay Giải Dương hỏi: “Sao vậy?”
“Bác sĩ Kirkman quên nói với chúng ta về tác dụng phụ sau đợt điều trị này.”
“Tác dụng phụ đó vẫn còn một ít.” Cừu Hành nắm tay Giải Dương để lên đầu gối của anh, thả nhiên “thật ra cũng không có gì để nói.”
Giải Dương hiểu ra và hỏi, “Triệu chứng rụng tóc của anh đã trở nên nghiêm trọng hơn?”
Cừu Hành sững người.
“Anh đang đội tóc giả à?”
Cừu Hành giận dữ nhìn Giải Dương: “Tóc giả cái gì! Không có.”
Giải Dương tỏ ra rất thông cảm: “Hay em chuẩn bị tóc giả cho anh nhé? Theo số lượng tóc hiện tại và tỷ lệ rụng tóc của anh, Cùng lắm là sau một tháng, tóc của anh sẽ mỏng đi.
“
“…”
Giải Dương an ủi: “Em sẽ mua cho anh bộ tóc giả tốt nhất, sau đó em sẽ tìm nhà tạo mẫu cắt cho anh theo kiểu tóc hiện tại.
Chắc chắn y hệ như tóc thật luôn, không ai phát hiện ra luôn.”
Vẻ mặt Cừu Hành thay đổi, nắm lấy tay Giải Dương và nhìn về phía trước, anh nói một cách buồn tẻ: “Không cần.”
“Tại sao?”
” ……Tôi đã sắp xếp rồi.”
Giải Dương mỉm cười, chủ động cúi người hôn Cừu Hành, an ủi: “Không sao đâu, đến lúc đó anh cạo đầu em sẽ cạo cùng.”
Cừu Hành lập tức quay lại nhìn cậu, cau màu nói: “Không được cạo!”
Giải Dương nhướng mày: “Sao lại không được? Nghĩ em cạo đầu xấu lên chê à?”
” … nghịch ngợm.”Vẻ mặt căng thẳng của Cừu Hành giãn ra, đưa tay lên xoa đầu Giải Dương,
“Không được cạo…..lúc nào em cũng đẹp cả.”
…
Máy bay hạ cánh xuống thành phố j.
Sau khi ra khỏi sân bay Giải Dương lên xe, lấy điện thoại di động ra bật lên.
Ngay lập tức có một cuộc gọi của Tần Thành.
“Cậu và ngài Cừu lại lên hot search rồi.”
Giải Dương nghe thấy giọng điệu của Tần Thành không đúng, liền hỏi: “Tin không tốt à?”
“Phía dư luận hơi tệ, cậu lên đó mà xem.
Tôi liên hệ với đội quan hệ 24/24 kiểm soát dư luận rồi, sau khi thảo luận với ngài Cừu giải quyết như thế nào thì nói cho tôi biết.”
Giải Dương trả lời rồi cúp máy, đầu tiên gửi tin nhắn cho Cừu Hành rằng cậu đã hạ cánh an toàn, sau đó mở Weibo ra đọc.
Ở giưac hot search, có một chủ đề