Lần này Giải Dương đột nhiên hôn mê vẫn là doạ Cừu Hành sợ hãi.
Sau khi nói chuyện cùng Giải Dương, Cừu Hành lập tức gọi cho Hà Quân và bảo anh ta gửi đến số văn kiện công việc của Vinh Đỉnh cho anh, bảo Hà Quân đánh tiếng cho đám chức cao rằng anh đang có ý định bầu phó phòng.
Cậu để Cừu Hành sắp xếp và không phản đối gì.
Sau khi sắp xếp xong mọi việc, Cừu Hành lại nhìn cậu, chạm vào mặt cậu rồi bảo: “Mấy ngày nay em hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé.”
Giải Dương ngoan ngoãn gật đầu.
Hơi thở căng thẳng của Cừu Hành hơi thở trùng đi một chút, anh cúi xuống hôn lên trán Giải Dương rồi ngả người ra ghế.
Một lúc sau, anh đột nhiên hỏi: “Trên người em từ bao giờ có chứng bệnh không hợp khí hậu…”
Giải Dương lập tức trả lời: “Lúc nào cũng có.”
“Vậy thì tại sao ông ta lại giải thích rằng em chưa từng có triệu chứng này bao giờ?”
“Ông ta có thể biết được gì?” Giải Dương nói dối không chớp mắt “Sau khi mẹ em qua đời, ông ta lập tức đến chỗ mẹ kế của em.
Mẹ kế sinh em trai em ngay sau khi bước vào cửa nhà.
Em cứ như người trong suốt trong nhà ấy, ông ta căn bản có biết gì về em đâu.”
Vẻ mặt Cừu Hành trở nên nặng nề khi nghe điều này, anh ôm Giải Dương và vuốt ve lưng cậu: “Có vẻ như gần đây tôi đã đối xử quá tốt với Giải Tu rồi nhỉ?”
“Ừm.
Nhưng anh không thể đối với ông ta quá tệ được, em phải giữ ông ta lại để kiếm tiền cho em nữa.”
Cừu Hành buông lỏng Giải Dương, mặt đen nhìn cậu: “Em thiếu tiền?”
“Không ạ.”
“Vậy thì em -“
“Nhưng ai ngại tiền thiếu đâu.”
“……”
Cơ thể đang siết chặt của Cừu Hành hoàn toàn thả lỏng – khó chịu, anh thở không ra hơi: “Em chui luôn vào lỗ tiền đi?”
Giải Dương nhướng mày: “Nếu không phải để vào mắt tiền, ngay từ đầu em đã không buôn bán với anh rồi.”
“……” Cừu Hành không thể nhịn được nữa mà bưng kín miệng Giải Dương.
…
Sau khi về khách sạn, hai người đi ăn gì đó trước.
Sau khi ăn xong và trở về phòng, Giải Dương cuối cùng cũng có thời gian để kiểm tra tình trạng của dị năng trung tâm.
Trong lần kiểm tra này, cho dù cậu là một vững vàng, cậu cũng thấy kinh ngạc.
Cừu Hành đang ngồi làm việc online với Hà Quân, nhận thấy biểu cảm của Giải Dương, ngay lập tức lấy tay che điện thoại di động và hỏi: “Sao vậy?”
“… đột nhiên muốn đi vệ sinh ạ.” Sau khi vỗ về Cừu Hành, cậu đứng dậy và đi về phía phòng tắm, sau khi vào phòng tắm, cậu lập tức đóng cửa lại, đặt nắp bồn cầu xuống và ngồi xuống.
Cậu kiểm tra lại tình hình ở dị năng trung tâm.
Nó thực sự không phải là ảo ảnh, dị năng trung tâm đã tăng lên năm cấp liên tiếp.
Bây giờ dị năng của cậu đã cấp chín.
Ở cấp độ thứ chín, thậm chí trong những ngày cuối cùng, dị năng cấp độ thứ chín là rất hiếm.
Dị năng càng về sau càng khó nâng cấp, kiếp trước cậu trải qua bao nhiêu năm tháng ngày cuối cùng hấp thu sức mạnh của vô số hạt nhân tinh thể, đến khi chết dị năng cũng chỉ tăng lên cấp 7.
Mặc dù dị năng cấp chín của những ngày cuối cùng khan hiếm, nhưng một phần lớn nguyên nhân là do môi trường quá xấu, khi nâng cấp dị năng chắc chắn sẽ bị hôn mê trong một khoảng thời gian, nhiều khả năng không thể an toàn vượt qua giai đoạn nâng cấp, nhưng cấp độ thứ chín … Cậu nhíu mày kìm nén cảm xúc.
Sau khi đánh thức dị năng của mình trong kiếp này, cậu từng ước tính rằng theo tình hình ở thế giới này, nhanh nhất phải mất mười năm để dị năng của mình tăng lên bảy cấp ban đầu.
Mười năm, so với một đêm, này không hơn không kém.
Năng lượng chứa trong bản thân hệ thống đó thực sự đáng sợ.
Nghĩ đến hệ thống, Giải Dương suy nghĩ nát óc, cẩn thận kiểm tra tất cả các ngóc ngách của lõi điện, rồi lại kinh ngạc.
Hệ thống vẫn chưa bị nuốt chửng hoàn toàn bởi những lần nâng cấp dị năng trung tâm ngày hôm qua, vẫn còn một số cụm năng lượng tối phân mảnh trôi nổi trong lõi sức mạnh một cách vô thức.
Giải Dương cau mày.
Làm thế nào có thể còn tàn dư? Khi cậu đang điều trị cho Cừu Hành, cậu sẽ thâm nhập dị năng mạnh vào cơ thể Cừu Hành, trong trường hợp những nhóm năng lượng này theo sức mạnh chạm vào cơ thể Cừu Hành trong quá trình điều trị của anh…
Cậu ngay lập tức quấn và phong ấn tất cả các cụm năng lượng nhỏ này bằng dị năng của mình, sau đó cố gắng ăn thịt đồng loại.
Rõ ràng là khác với cảm giác gian nan nuốt trôi trước đó, Giải Dương chỉ cảm thấy choáng váng trong chốc lát, sau đó mấy tấm ảnh mảnh vỡ chợt lóe lên trước mặt, trong ảnh là Mộc Chu Dịch.
Cậu vội vàng dừng lại.
Đây là …cậu nhận ra được một cái gì đó, giảm tốc độ và cố gắng ăn thịt đồng loại một lần nữa.
Đầu cậu lại bắt đầu choáng váng, vài hình ảnh mảnh vỡ vụt qua trước mặt, Giải Dương nhìn kỹ thì phát hiện ra đó thực sự là Mộc Chu Dịch đang sử dụng bàn tay vàng đối với Thẩm Ngạn.
Cậu đã ngừng ăn thịt đồng loại.
Vì vậy, nhóm nhỏ này thực sự tồn tại giống như một mảnh của bản thể hệ thống? Những dữ liệu đó có còn trong hệ thống vừa rồi không?
Giải Dương nhướng mày cao.
Nếu vậy, điều đó có nghĩa là sau khi cậu ăn tất cả các cụm năng lượng này, cậu sẽ có thể biết tất cả các chi tiết của hệ thống này, bao gồm quá trình ràng buộc hệ thống này với Mộc Chu Dịch mà không được giải thích trong truyện gốc?
Đây thực sự là một điều bất ngờ.
Tiếng gõ cửa.
Cửa phòng tắm đột nhiên bị gõ, giọng nói của Cừu Hành vọng qua tấm cửa: “Dương Dương? Em có sao không?”
Giải Dương định thần lại, sau đó phát hiện ra rằng mình đã ngồi trong phòng tắm quá lâu, cậu đứng dậy chạy vội xả toilet, rửa tay, mở cửa nói với Cừu Hành: “Em chơi điện thoại nên quên mất thời gian.”
Cừu Hành cau mày, giơ tay ấn đầu Giải Dương: “Sau không được như vậy nữa.”
Giải Dương gật đầu, nghĩ đến cái gì, đến gần hôn Cừu Hành rồi nói: “A Hành, chúng ta hẹn hò đi.”
Cừu Hành khựng lại.
“Còn ba ngày nữa, trước khi em bắt đầu làm việc, Tần Thành nói rằng thành phố này có một vài điểm tham quan thú vị và một công viên chủ đề điện ảnh nổi tiếng.
Chúng ta đi chơi một vòng đi?”
Cừu Hành nhìn Giải Dương nở nụ cười, cuối cùng cậu cũng lộ ra khí chất hoạt bát mà một thanh niên cần phải có, không khỏi ôm chặt lấy cậu, đáp: “Được rồi, chúng ta đi chơi một vòng đi.”
…
Trên Weibo, Tài khoản của Cừu Hành vốn im ắng mấy ngày nay bỗng dưng cập nhật ảnh thường xuyên.
Cảnh trong bức ảnh rõ ràng là ở nước ngoài, những người trong bức ảnh đều là Giải Dương.
Giải Dương ăn đồ ăn, Giải Dương cúi xuống để chọn quà từ các quầy hàng, Giải Dương giả đấm vào các danh lam thắng cảnh*, Giải Dương trên tàu du lịch, Giải Dương chụp ảnh với búp bê trong công viên, Giải Dương cho chim bồ câu ăn quảng trường ……Giải Dương trong bức ảnh đều đang cười rạng rỡ, kiểu cười mà cậu thường đi công tác nước ngoài hoàn toàn khác.
Khi cậu nhìn vào máy ảnh, niềm vui và sự thân thiết từ trái tim gần như tràn qua các bức ảnh.
Chỉ cần bạn không bị mù, bạn có thể thấy Giải Dương trong bức ảnh rất vui vẻ và rất thân