Hơn mười phút sau, các phóng viên đã bị an ninh bệnh viện đuổi đi.
Nửa giờ sau, những gì Giải Dương nói trước cổng bệnh viện đã được đám phóng viên đăng tải trên Weibo và các trang web khác nhau.
Lúc này trời đã hửng sáng, điện thoại di động của Cừu Hành đã tắt, điện thoại di động của Giải Dương bắt đầu nhận cuộc gọi từ các bên Cừu Kinh Vĩ, Lưu Giang, Lưu Chúc, Đào Hoa Chương……toàn bộ những người có lợi ích với Cừu Hành đều gọi qua.
Giải Dương nói với bọn họ là tin tức đó là giả, Cừu Hành không bị tai nạn mà là vệ sĩ của Cừu Hành, bảo anh chỉ là đang chăm sóc sức khỏe để làm phẫu thuật.
Nhiều người yêu cầu Cừu Hành nghe điện thoại nhưng Giải Dương từ chối, nói rằng đang nghỉ ngơi và không muốn bị quấy rầy.
Sau một hồi gọi điện thoại như vậy, Giải Dương đã chỉ thị cho Tần Thành và Hà Quân dập tắt tin tức này.
Trên Weibo, hot search về vụ tai nạn xe hơi của Cừu Hành đột nhiên biến mất, những tin tức nóng hổi về chủ đề nóng này bắt đầu bị xóa trên diện rộng.
Không lâu sau, cảnh sát giao thông quận b thành phố b đưa ra biên bản giải trình vụ tai nạn xe hơi tối hôm qua, nói rằng người đàn ông họ Trương bị thương trong vụ tai nạn xe hơi bị thương nhẹ, không phải trên mạng tung tin vịt Cừu Hành.
Sau khi thông báo được tung ra, có người tin, có người không tin, nhưng dù sao dư luận lại bùng nổ.
# Cừu Hành bị tai nạn xe# Chủ đề này lại một lần nữa lên hot search, đoạn video giám sát Cừu Hành và Giải Dương rời sở cảnh sát ngồi trên xe của Ngô Thủy cũng được lan truyền rộng rãi một lần nữa.
Liệu Cừu Hành có bị tai nạn ô tô hay không đã trở thành một bí ẩn, ngày càng có nhiều người tham gia thảo luận.
Không lâu sau, có người đến phân tích trang phục và trạng thái tinh thần của Giải Dương trong cuộc phỏng vấn, cũng như trạng thái của Phong Thanh Lâm khi anh ta đến và hỏi nhỏ câu kia, cuối cùng đi đến kết luận: Giải Dương đang nói dối! Giải Dương rõ ràng cả đêm không ngủ, Cừu Hành hẳn là có chuyện.
Lý do Giải Dương chọn nói dối là vì Cừu Hành bị thương nặng, tin tức sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến cổ phiếu của Vinh Đỉnh và tình hình của các bên, vì vậy cậu đã nói dối để giữ tình trạng thanh bình.
Dư luận trên mạng bỗng trở nên hỗn loạn hơn, nhiều người bắt đầu tin rằng Cừu Hành thực sự gặp tai nạn xe hơi.
…
Phong Thanh Lâm im lặng để điện thoại xuống, nhìn Giải Dương đi ra khỏi phòng, nhẹ giọng hỏi: “Cậu cháu sao rồi?”
“Còn ngủ, hôm qua ngủ muộn quá.” Giải Dương nhìn Phong Thanh Lâm “Biểu cảm của cháu sao thế?”
“… Không có gì.” Phong Thanh Lâm điều chỉnh biểu cảm của mình và hỏi “Cậu nhỏ định làm gì tiếp theo?”
“Chờ thôi”
“Chờ?”
Giải Dương ý bảo Phong Thanh Lâm đuổi kịp, nói: “Chờ phản ứng của tất cả các bên, sau đó quan sát bọn họ.”
…
Người đầu tiên chạy đến bệnh viện là Cừu Kinh Vĩ.
Ông ta bị một vệ sĩ chặn lại ở sảnh phía dưới khoa nội trú, nhưng không giữ được bao lâu.
Giảu Dương nghe vậy liền đi xuống xem, nói: “Tin tức trên mạng đều là giả, Cừu Hành không có việc gì cả.”
Cừu Kinh Vĩ hiển nhiên không tin, giọng điệu rất mạnh mẽ: “Tôi muốn gặp Cừu Hành.”
“Giờ anh ấy không rảnh để gặp ông.”
“Tại sao? vì thực sự bị thương nặng như trên mạng đưa tin?”
Giải Dương nhướng mày: “Là bác của Cừu Hành mà không nghĩ được cái gì tốt hơn à? anh ấy chỉ là vẫn đang ngủ mà thôi.”
Cừu Kinh Vĩ trầm khuôn mặt: “Giải Dương, cậu biết tôi là bác của Cừu Hành, thế tại sao không cho tôi gặp cháu mình?”
“Anh ấy đang ngủ thì gặp ông kiểu gì?”
“Ngủ?” Cừu Kinh Vĩ ngồi sang ghế salon bên cạnh “Nếu đang ngủ thì tôi chờ đến khi nó tỉnh.”
“Vậy thì ông cứ ngồi đó mà đợi.”
Người thứ hai là Lưu Giang.
Giải Dương lại đi xuống cầu thang và nói với Lưu Giang y chang như những gì cậu đã nói với Cừu Kính Vĩ.
Cừu Kinh Vĩ vẫn chưa rời đi, chế nhạo sau khi nghe những lời nói: “Gần trưa rồi mà vẫn còn ngủ?”
“Không, A Hành sẽ đi kiểm tra cơ thể, anh ấy không rảnh gặp ông mà cũng không muốn gặp ông.”
“Mày đánh rắm!” Lưu Giang nổi khùng “Giải Dương, mày đừng giả ngu! Cừu Hành bị làm sao vậy? có ý đồ gì mà không cho người thân của nhìn thấy! định đợi đến khi nó chết rồi mới cho bọn tao gặp à? Mày đang nhăm nhe di sản của Cừu Hành!”
Giải Dương lạnh lùng quát sau lưng: “Ngô Thủy.”
Ngô Thủy lập tức tiến lên một bước.
“Mời Lưu giám đốc đây đi ra ngoài, đừng cho vào nữa.”
Ngô Thủy tiến lên mời mọi người mà không nói lời nào, Lưu Giang tức giận nhưng cũng không rời đi, quăng một hồi thì suýt nữa ngã bệnh cuối cùng bị tới rồi Lưu gia người lôi đi.
Thấy vậy, Cừu Kinh Vĩ cau mày dữ dội và yêu cầu được gặp Cừu Hành.
Giải Dương vẫn từ chối: “Tôi nhớ bệnh nhân có quyền từ chối thăm khám, hay là muốn bị vệ sĩ yêu cầu đưa ra ngoài?”
Cừu Kinh Vĩ nhíu chặt, lạnh lùng nhìn Giải Dương vài giây rồi mới xoay người rời đi.
Người thứ ba là Đào Hoa Chương, tiếp theo là các cổ đông tương đối lớn của Vinh Đỉnh và một số giám đốc điều hành cấp cao, sau đó là những người thân khác của Cừu gia rối Lưu gia… Cho đến cuối ngày.
Số lượng người đến ngày càng giảm dần, tin tức Cừu Hành từ chối thăm bệnh đã thành công lan truyền khắp giới thượng lưu.
Trong thời gian này, Phong Điển cũng gọi điện cho Phong Thanh Lâm để hỏi thăm tình trạng thể chất của Cừu Hành.
Theo hướng dẫn của Giải Dương, Phong Thanh Lâm nói rằng anh ta không thực sự nhìn thấy Cừu Hành, chỉ có bác sĩ chăm sóc của Cừu Hành nói rằng vẫn ổn.
Sắc trời đã tối hẳn, sau một ngày bận rộn, Giải Dương cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi.
Cậy quay lại phường và ngồi xuống ghế sô pha bước đến và ôm anh vào lòng.
Giải Dương dựa vào Cừu Hành và nhắm mắt lại.
“Em sẽ cử người điều tra Vương Vĩ Quốc và Trịnh Đại Kim..” Trịnh Đại Kim là tên của người tài xế say rượu.
Giải Dương lên tiếng.
“Ngày mai là thứ Hai.
Em cần phải đến Vinh Đỉnh để tổ chức một cuộc họp hàng tuần.
Khi đó Cừu Kinh Vĩ và những người khác chắc chắn sẽ làm cho em khó xử, đào đủ loại bẫy ngôn ngữ cho em.”
“Em sẽ mắng lại bọn họ.” Giải Dương ngẩng đầu nhìn anh cười nói: “Anh biết đấy, em rất mạnh mẽ, bọn họ không thể bắt nạt em được.”
Cừu Hành cau mày, đau lòng mà sờ sờ Giải Dương: “Đừng cười nếu không muốn…..buồn ngủ rồi?”
“Một chút.”
Hai người vẫn nói chuyện một hồi.
Sau khi khôi phục một chút