Hai ngày sau!
Lâm Oản Oản thật sự là không thể nhàn rỗi ngồi ở nhà được nữa, nên liền gọi điện thoại cho đạo diễn Lí Mưu, tỏ vẻ cô muốn tiến đoàn phim để đóng phim.
Đạo diễn Lí Mưu không đồng ý, ông ta khăng khăng yêu cầu Lâm Oản Oản phải hoàn thành kỳ nghỉ bảy ngày, sau khi Lâm Oản Oản liên tục nói rằng thân thể của cô đã khỏe rồi, ông ta mới đồng ý để cho trợ lý trước tiên đưa kịch bản của cho Lâm Oản Oản.
"Đừng vội làm việc, tôi nghe nói cô khâu mấy mũi ở trên đầu, còn bị chấn động não nhẹ, nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt, bây giờ là mùa hè, thời tiết nóng như vậy, nếu bắt đầu quay phim, thì cô phải đội khăn trùm đầu, như thế thì miệng vết thương sẽ không lành mà còn dễ bị nhiễm trùng nữa."
Kể từ ngày xin nghỉ phép, thái độ của đạo diễn Lí Mưu với Lâm Oản Oản trở nên vô cùng tốt, ông ta khuyên: "Dù sao công việc cũng không vội, nếu ở nhà thật sự quá nhàm chán, thì cô hãy xem kịch bản trước đi, không có việc gì thì học thuộc lời kịch, đến lúc diễn thì cũng có thể trôi chảy một chút."
"..
Được."
Trưa ngày hôm đó, Lâm Oản Oản nhận được kịch bản.
Lúc nhận được kịch bản Lâm Oản Oản đã có chút ngạc nhiên, bởi vì thứ mà cô nhận được là một quyển kịch bản vô cùng hoàn chỉnh.
Những thứ đại loại như kịch bản này là không thể tiết lộ ra ngoài, cho nên vì để giữ bí mật quay phim, thì ngoại trừ diễn viên chính ra, rất ít người có thể nhận được kịch bản đầy đủ, hầu hết kịch bản của các nhân vật chỉ có lời thoại của nhân vật mà họ đảm nhận thôi.
Đặc biệt là trường hợp của Thần phi do Lâm Oản Oản thủ vai này.
Bởi vì Thần phi là nhân vật chỉ xuất hiện ở phần giữa của kịch bản, theo lý thuyết thì chỉ cần đưa kịch bản phần tiếp theo cho cô là được rồi.
Đạo diễn Lí Mưu khá yên tâm về cô nha.
* * *
Sau khi nhận được kịch bản, Lâm Oản Oản liền thật sự nghiên cứu kịch bản một cách nghiêm túc.
Theo sự phân tập của kịch bản, thì cần phải quay chụp 73 tập, mà nhân vật Thần phi cô đóng đã xuất hiện hơn 40 tập, cho nên cô nhận tiền thù lao gần 100 vạn là điều vô cùng hợp lý.
So với tiểu thuyết, kịch bản có một số cải biến nhỏ, ví dụ như vai Thần phi mà cô đóng, trong nguyên tác, những sự kiện trước khi nàng vào cung chỉ được đề cập sơ qua, nhưng trong kịch bản, rất nhiều sự kiện trước khi nàng vào cung đều được thêm vào dưới dạng ký ức.
Không thể không nói, sau khi nhân vật được cải biến thì càng thêm đầy đặn hơn.
Lâm Oản Oản xem đến vô cùng kích động.
Thần phi ở trong nguyên tác là vai nhân vật phản diện, nhưng lại có một nội tâm vô cùng phức tạp, là một vai rất khó diễn, nhưng đồng dạng, cũng chính vì khó diễn nên nếu diễn tốt, thì nhân vật này sẽ rất xuất sắc.
Chỉ trong hai ngày, Lâm Oản Oản đã xem đi xem lại kịch bản vài lần rồi.
Đảo mắt liền đến ngày cô tiến đoàn phin.
Buổi sáng, cô đặc biệt dậy thật sớm, sau khi làm bữa sáng, hai mẹ con cô ngồi vào bàn ăn sáng.
Lâm Duệ húp cháo, thỉnh thoảng nhìn Lâm Oản Oản, muốn nói lại thôi, đây là vẻ mặt mà cậu đã lộ ra mấy ngày nay rồi.
Lâm Oản Oản đặt thìa xuống, nghiêm túc nhìn cậu: "Bảo bối, con muốn nói với mẹ cái gì?"
"Mẹ, mẹ..
thích ba nuôi không?"
Lâm Oản Oản kinh ngạc: "Sao đột nhiên con lại hỏi như vậy?"
Cậu bé cúi đầu xuống: "Con chỉ là muốn biết, ba nuôi có thể trở thành ba của con hay không?"
"Sẽ không!"
"Ơ.." Cậu bé kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Lâm Oản Oản đẩy bánh bao đến trước mặt cậu, bất đắc dĩ nói: "Cái não nhỏ này của con luôn nghĩ vớ vẩn gì không thế, mẹ với ba nuôi của con đã quen biết nhau ba năm, quan hệ của chúng ta chỉ là bạn tốt thôi, không có khả năng tiến thêm một bước đâu."
"Vì sao ạ?"
"Bởi vì ba nuôi của con quá tốt, mẹ không thể làm trì hoãn ba nuôi của con, quan trọng nhất là mẹ đối với ba nuôi của con chỉ có cảm động và cảm kích thôi, không còn gì khác, hơn nữa..
Ba nuôi của con đã có người mình thích, sau này con ngàn vạn lần đừng nói những lời này nữa."
Cậu bé kinh ngạc: "Ba nuôi có người mình thích?"
"Ừm!"
Cho nên, ba nuôi với mẹ là không có khả năng! Cậu cũng sẽ không rối rắm chuyện rốt cuộc phải đứng về phía ba nuôi, hay là đứng về phía pa pa của Tâm Can nữa!
Cậu bé nhếch miệng cười, đôi lông mày nhíu lại suốt hai ngày nay cuối cùng cũng giãn ra, vui vẻ húp cháo.
Lâm Oản Oản nhìn đến sửng sốt.
Ai!
Bây giờ tâm tư của trẻ nhỏ đều thâm sâu như vậy sao, cô là mẹ của cậu mà cũng nhìn không hiểu cậu nghĩ cái gì nữa.
Ăn sáng xong, Lâm Oản Oản liền chuẩn bị xuất phát.
"Bảo bối, con có thể ở nhà một mình chứ?"
Cậu bé ngay cả đầu cũng không nâng,