Trong một khách sạn cao cấp, một đôi nam nữ diện trên người bộ trang phục đắc tiền cùng nhau bước vào bên trong căn phòng đã được bày trí với đầy đủ tiện nghi.
Chiếc giường hạng sang cùng với ánh nến bên trong khiến căn phòng càng thêm mờ ảo.
Người đàn ông ngay khi bước vào liền nhanh tay khóa chặt cửa, liền sau đó đẩy ngã người phụ nữ với bờ môi được tô son khá đậm, trên người diện chiếc váy ôm sát cơ thể, trông vô cùng quyến rũ.
Cô ta ngã ngửa, tạo tư thế câu dẫn người trước mắt.
Vòng một nửa ẩn nửa hiện ra khiến gã đàn ông không cầm lòng được liền nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người xuống, nhanh chân đi đến chiếc giường.
- "Suỵt.
Khoan đã.
Chẳng phải rượu ngon đã chuẩn bị trước rồi sao? Nếu như không uống sẽ lãng phí lắm đó."
Người phụ nữ nằm nghiêng, khoe trọn đường cong hoàn hảo, nhanh tay chặn lại bờ môi có ý định tiến lại gần mình.
Ngay khi nghe cô nói, người đàn ông khẽ nhếch môi đồng tình.
Hắn đi đến phía bàn, nhanh tay khui lấy chai rượu, sau đó đổ vào trong ly đem đến cho người đang nằm chờ sẵn trên giường.
Cô ta nhanh chóng uống cạn một hơi sau đó đưa chiếc ly về phía anh, giọng mê hoặc nói:
- "Kiến Thành, đến lượt anh rồi đó."1
Trương Kiến Thành mĩm cười đắc ý, giơ tay nhận lại chiếc ly.
Hắn không rót rượu mà lập tức ném vỡ chiếc ly xuống đất.
Hành động này khiến người phụ nữ vô cùng giật mình, khó hiểu hỏi:
- "Anh...anh đang làm gì vậy?"
Trương Kiến Thành im lặng mà lập tức đổ rượu dọc theo đường cong cơ thể của người trước mặt khiến cả người cô ướt sũng mà tức giận trách móc:
- "Kiến Thành, anh làm em cảm thấy khó chịu rồi đấy.".
||||| Truyện đề cử: Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc! |||||
- "Bình tĩnh đã nào em yêu."
Hắn lấy tay chặn ngang môi cô.
Bàn tay thuần thục với lấy khóa váy mà kéo dọc xuống, sau đó vứt thẳng chiếc váy ra khỏi người cô.
Trương Kiến Thành hôn lên làn da có chút mùi hương say nồng của rượu mà tỏ vẻ hài lòng.
Hắn dùng tay tháo bỏ chiếc áo ngực cũng như chiếc quần còn sót lại trên người phụ nữ.
Thoáng chốc, cả cơ thể cô không còn thứ gì để che chắn mà xấu hổ nói:
- "Kiến Thành, anh hư quá rồi