Vài phút sau, buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Toàn bộ ánh đèn bắt đầu hạ xuống, chỉ để lại một phần ánh sáng ở ngay chính giữa sân khấu.
Lúc này, người dẫn chương trình xuất hiện với giọng nói dõng dạc:
- "Chào mừng tất cả quý doanh nhân đã họp mặt tại Phó gia trong buổi tối ngày hôm nay."
Ngay khi người dẫn chương trình dứt câu, một tràng pháo tay không ngừng vang lên, không khí vô cùng náo nhiệt.
- "Sau đây, tôi xin trân trọng giới thiệu, ngài Phó Thiếu Sâm, chủ tập đoàn Hải Đằng nổi tiếng khu vực phía Nam.
Phía bên cạnh là con trai ngài ấy, cậu Phó Từ Thiên."
Ngay khi Phó Từ Thiên xuất hiện, hàng loạt tiếng bàn tán xôn xao không ngừng vang lên.
Vẻ đẹp trai của anh ta khiến biết bao trái tim thiếu nữ bên dưới phải rung động.
Phó Từ Thiên đứng ở trung tâm sân khấu, mắt không ngừng hướng về phía Diệp Sở Nguyệt đang đứng ở bên dưới, miệng không ngừng mĩm cười.
Điều này vô tình làm Lý Nhậm Vũ đang đứng cạnh cô cảm thấy vô cùng bực mình.
Anh nhếch môi tỏ ra chán ghét, miệng không ngừng lẩm bẩm:
- "Nể tình cậu là con trai của người tổ chức nên tôi không muốn giành hết spotlight mà thôi."
- "Chú giả bộ nhường hay là giành không được?"
Sở Kiệt đứng cạnh nghe thấy bèn châm chọc.
Liền lập tức, Lý Nhậm Vũ cúi thấp người, ghé sát vào tai cậu nói nhỏ:
- "Này, con đứng về phía chú được không?"
Nghe anh nói thế, Sở Kiệt chỉ biết gật đầu cười cho qua.
Người đàn ông này trẻ con quá mức đến nổi cậu còn tưởng mình hơn tuổi nữa chứ.
- "Sau đây, tôi xin trân trọng giới thiệu, cô Diệp Sở Nguyệt, chủ điều hành chuỗi công ty bên Anh quốc đồng thời là tổng giám đốc tạm thời của tập đoàn KBS."
Ngay khi nhìn thấy mẹ mình tỏa sáng trên sân khấu, phía dưới là hàng loạt ánh mắt tỏ ra khâm phục trước một người phụ nữ như Diệp Sở Nguyệt.
Bỗng nhiên, Sở Kiệt nghe bên tai văng vẳng giọng nói của người đàn ông đứng bên cạnh:
- "Mẹ của con sẽ hoàn hảo hơn nếu như có chú là người đồng hành."
- "Lý Nhậm Vũ, từ khi nào chú tự cao như thế? Nếu so về trong nước thì hiện tại KBS đứng sau Bình Thăng nhưng về bên nước ngoài thì chú vẫn không có cửa."
- "Vậy à.
Chồng thua vợ cũng chẳng lấy gì xấu hổ.
Dù gì sau này, người gánh vác mọi thứ cũng chỉ là cậu nhóc bên cạnh chú thôi."
Quả nhiên so về khả năng ngôn ngữ, Sở Kiệt vẫn còn thua xa ông chú già mưu mô này.
Mỗi khi anh cất giọng đều khiến