Mấy ngày ngắn ngủi của năm cũ trôi qua rất rất rất là bình yên, quan trọng là phải nhấn mạnh ba lần...thì hôm nay - ngày đầu năm mới, Cao Lang lại tiếp tục làm lay động mặt nước tĩnh mịch, mặt nước được nói tới được coi như là cuộc sống tĩnh lặng của cô.
• 6 giờ kém 20 phút tối:
Thanh Di chọn bộ đồ thoải mái nhất, cô đi xuống nhà xin phép bố mẹ để chuẩn bị tới nhà Phong Lãnh ăn cơm.
Xuống tới phòng khách, Cao Lang đã ngồi thù lù trên ghế sofa từ lúc nào không hay.
Bố mẹ tôi thì chuyên chú nói chuyện với hắn, hơn nữa lại còn cười khá là vui vẻ.
Con nhỏ Liên Hoa ngồi cạnh chẳng biết gì cũng chống cằm, tròn mắt theo dõi cuộc nói chuyện của người lớn.
Cô hùng hục đi xuống, tiếng giày cao gót thánh thót vang lên khiến họ dừng lại cuộc trò chuyện.
Cô nói:
"Bố...mẹ! Tối nay có một người bạn mời con và Liên Hoa tới ăn bữa cơm tất niên. Bố mẹ cứ mời cơm trước đi nhé! Con và Liên Hoa sẽ về sớm!"
Hoa Dung cười trùi mến, vẻ mặt bà dường như đã biết trước cô định nói gì, bà cười cười đáp:
"Ừ! Thiếu gia đã nói với bố mẹ rồi!"
Cô bắt đầu nhìn "Roẹt" qua Cao Lang, ánh mắt cô sắc như dao khiến tim anh đập rộn ràng lên.
Không phải vì anh sợ cô, căn bản là anh thích cái vẻ mặt đó của cô thôi. Đây là cái suy nghĩ của Cao Lang để lấp liếm đi cái sợ hãi của anh đấy. Chứ thực ra...anh sợ cô muốn chết đi được. Mỗi lần cô lườm anh với cái ánh mắt đó, anh lại tưởng tượng ra mắt con ma vừa bé bé, rồi lại toàn lòng trắng.
Liên Thành lên tiếng:
"Thôi...các con đi đi không lại muộn!"
"Vâng!"
Cô và Liên Hoa cùng đồng thanh trả lời lại bố mẹ, Cao Lang cũng đứng dậy, anh cúi đầu chào rồi đi ra ngoài trước.
Liên Hoa lao vút ra sân và nó là người giữ vị trí số một khi đoạt giải chọn xe sang giữa xe Cao Lang và xe của Thanh Di. Tất nhiên...chiếc xe thắng cuộc khi được con nhỏ đó chọn chính là xe của anh rồi. Nó nhanh chóng ngồi vào trong xe.
Thanh Di cảm thấy bất lực với cô em gái hám lợi như thế, cô lắc lắc đầu rồi định bước vào xe của mình thì Cao Lang kịp kéo cô lại. Anh nói:
"Đi chung xe với tôi!"
Không cần nghĩ ngợi, cô liền giở giọng chợ búa nói nhỏ:
"Không! Tại sao tôi lại phải đi cùng với anh? Anh nghĩ anh là ai "
"Nếu em không đi cùng tôi thì...bố mẹ em sẽ nghĩ như nào đây? Họ sẽ nghĩ giữa hai chúng ta có vấn đề gì chăng? Rồi có khi nào tôi sẽ nói là...hai ta..."
Anh chưa nói dứt câu cô liền huých vào eo trái của anh khiến anh phải câm nín nhịn đau. Cô nói:
"Tên thối tha...Hừ!"
Cao Lang cũng nhây không kém, anh quay người về hướng cửa nhà cô, anh nói:
"Hay để tôi vào thông báo với bố mẹ em một tiếng nhé!"
Cô nuốt lại cục tức to như quả bưởi