Đúng như cô mong đợi, buổi chiều khi đồng hồ đã điểm hai giờ, Bách Thảo đã có mặt tại cửa hàng, kèm theo đó là một anh chàng cũng khoảng hai lăm tuổi và một cô gái khoảng khoảng đó.
Thanh Di rất nhanh chóng đưa họ vào trong cửa hàng, cô nhìn chăm chú Bách Thảo từ trên xuống dưới xem cô bé có giảm đi tý thịt tí mỡ nào không? Bách Thảo thấy thế liền thắc mắc hỏi:
"Chị nhìn em cái gì vậy?"
Thanh Di cũng không dám nói rằng cô nhìn Bách Thảo xem có gầy đi tý nào không? Nhưng có hai người kia ở đấy thì thật là bất tiện.
"Khách đến khách đến!"
Liên Hoa liền đứng dậy hò reo báo hiệu có khách tới, Cô khi nghe thấy Liên Hoa báo thì đứng dậy ra tiếp khách.
Sau đó cô dạy cho Bách Thảo và hai người đi cùng cách cắt cành và tỉa lá. Họ làm quen với công việc rất nhanh. Người con trai tên Trạch Dương kia thì rất nhanh nhẹn, anh ta còn ra đón tiếp khách và đưa các mẫu hoa cho khách chọn.
Nhoáng cái cũng đã hết buổi chiều, bọn họ và cô cũng đã thấm mệt, mệt tới nỗi bơ phờ, ngồi la liệt uể oải trên ghế sofa.
"Phù! Cuối cùng đã kết thúc!" Cô uể oải ngồi phụp xuống ghế sô pha, miệng than lên
Tiếp đó là Liên Hoa, Trạch Dương, Nhã Doanh và cuối cùng là Bách Thảo lần lượt đổ rạp.
"Em đói!" Bách Thảo xoa xoa cái bụng đang kêu ùng ục kêu lên
"Thật sự...tôi....mệt quá tiểu thư! Cô đợi tôi nghỉ một chút rồi đi mua đồ ăn cho mọi người" Trạch Dương mặt nghệt ra dựa lưng ra ghế.
"Trong tủ còn đồ. Để chị vào nấu cho mấy đứa!"
Cô thấy tình thế sắp lả đói tới nơi nên liền đứng dậy xung phong đi nấu đồ ăn, bước chân cô định bước vào bếp thì...
"Mới chỉ 7giờ tối thôi! Chúng ta nghỉ ngơi chút đã!"
Bách Thảo sợ cô mệt nên vội vàng với lấy tay cô kéo xuống lại ngồi xuống ghế.
"Đói rồi phải không?"
Phía cửa ra vào một giọng người đàn ông vang lên phá tan bầu không khí đầy mệt mỏi này
Mọi người đều quay mặt về hướng giọng nói đó. Một người đang ông với dáng người cao ráo, khuôn mặt với những đường nét tinh xảo, mái tóc màu đen vuốt ra sau đầy quyến rũ với bộ vest cùng sơ mi màu đen tạo nên nét đồng đều đầy ma mị.
Là Phong Lãnh! Thật sự hôm nay cô đã được nhìn thấy Phong Lãnh mà Liên Hoa và Bách Thảo kể, cô cũng phải tự gật đầu thầm công nhận rằng người đàn ông này quả thật rất lịch lãm, vẻ đẹp hết sức ma mị, hơn nữa trên người lại toát ra một bá khí ngút trời khiến ai lại gần cũng thấy run sợ.
"Chào ngài!"
Trạch Dương và Nhã Doanh thấy Phong Lãnh bước vào liền cúi chào.
"Chào anh!"
Cô đứng dậy chào hỏi với phép lịch sự, cùng lúc đứng lên lấy cho anh ta và người áo đen với vẻ mặt lạnh lùng phía sau lưng hai chiếc ghế đơn.
"Chào chú!" Liên Hoa theo mọi người cũng liền chào lớn.
"Để tôi đi bỏ đồ ăn ra đĩa!"
Nhã Doanh đứng dậy cầm túi đồ ăn từ trong tay người đàn ông tên Tuấn Triết ngồi cạnh Phong Lãnh, rồi mang vào phòng bếp.
Liên Hoa và cô cùng chạy vào theo. Còn Bách Thảo thì lại lười biếng ngồi ườn ra ghế
Cô mở từng túi đồ ăn ra và xếp tất cả vào đĩa, wow~~ toàn là món ăn rất là ngon.
Khi bê đồ ăn ra, vừa đặt mấy đĩa đồ ăn xuống, Liên Hoa và Bách Thảo không nhịn được mà lao vào ăn. Cô cũng là một trong số đó, giữ liêm sỉ lúc này cũng không giúp mình no được nên cái kiêm sỉ gì gì đó nên tạm cất đi thì hơn.
Toàn là những món sở thích của cô.