Editor: Tuna
Tô Mỹ Huệ nói xong liền đứng lên chỉ tay về phía cổng lớn.
An Mộc ngẩng đầu, lần đầu tiên cô nhìn thẳng vào Tô Mỹ Huệ:
“ Bác gái, con trên người không một xu dính túi, cũng không có công ăn việc làm, rời khỏi đây thì có thể đi đâu bây giờ?”
Trong đôi mắt trong trẻo của An Mộc mang theo tia sắc bén.
Tô Mỹ Huệ bị cô nhìn lại cảm thấy có chút chột dạ, nhưng sau đó bà liền hồi phục lại tinh thần, hừ lạnh một tiếng:
“ Cô đi đâu thì liền quan gì đến bọn tôi? HIện tại cô lập tức cút ngay
cho tôi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đến kéo cô ra ngoài!”
A, cô biết chắc bọn họ sẽ có loại phản ứng này mà, may mắn là cô đã an bày từ trước. Đúng lúc này Lý tẩu hoảng hốt chạy tới:
“ Bà chủ, bà chủ không ổn rồi!”
Tô Mỹ Huệ rống to:
“ Kêu cái gì mà kêu, tôi vẫn còn sống tốt đây, cái gì mà không ổn chứ?”
Lý tẩu rụt cổ, nhìn Tô Mỹ Huệ:
“ Bà chủ, lúc nảy quản gia vừa mới gọi tới, họ nói đang có rất nhiều nhà
báo bao vây đòi phỏng vấn nhà chúng ta! Bọn họ còn nói là…..”
“ Còn nói cái gì?”
“Còn nói là có người truyền tin rằng thiếu gia có tình mới muốn vứt bỏ An
đại tiểu thư, nhà chúng ta còn muốn đuổi An tiểu thư ra khỏi nhà!”
“ Mẹ, mẹ mau ra xem đi!”
Lý tẩu vừa nói xong thì Phong Tư Nguyệt liền kinh hô một tiếng.
Tô Mỹ Huệ lại gần, Phong Tư Nguyệt liền đưa tin tức trên weibo cho bà ấy coi:
“ ……Theo mọi người, thiếu gia nhà họ Phong có tiểu tình nhân mới, vứt bỏ
An tiểu thư- con dâu nuôi dưỡng đã tám năm. Điều này làm cho chúng ta
không thể không hoài nghi rằng bên ngoài Phong gia nhìn có vẻ đối xử rất tốt với vị con gái của bằng hữu này, nhưng đến tột cùng có phải là sự
thật? Bên dưới là một số hình ảnh của An tiểu thư”
Phong Tư Nguyệt kéo xuống dưới:
“ Phong gia chiếm giữ An thị mấy năm nay, chiếm đoạt không ít tài sãn
nhưng trang phục bình thường An tiểu thư mặt đều là hàng chợ mấy đồng,
hơn nữa thân hình cô ấy trông rất gầy yếu làm cho chúng ta không thể
không hoài nghi, có hay không việc An tiểu thư bị ngược đãi?”
Phong Tư Nguyệt hít sâu một hơi, lại đọc tiếp:
“ Phong gia thâu tóm An thị, hiện tại đã thâu
xong liền bắt đầu qua cầu rút ván, muốn đuổi An tiểu thư ra khỏi nhà!”Phong Tư Nguyệt tức giận đem điện thoại ném lên ghế sô pha, tức đến nghẹn nói:
“Cái gì mà ‘sự thật được phơi bày’ chứ??”
Nếu không phải là tình huống không cho phép thì có lẽ cô đã phá lên cười rồi.
Lần này Phong Anh Hùng ngồi không nổi nữa, nhíu mày đứng dậy nhìn về phía cửa sổ.
Mới vừa ló mặt ra đã bị ánh đèn flash chiếu tới.
Lý tẩu nói:
“ Bảo vệ gọi điện thoại tới kêu chúng ta tốt nhất đừng ra mở cửa, bên ngoài đều là paparazzi cùng phóng viên.”
Phong Anh Hùng nhíu mày, Tô Mỹ Huệ hô lên:
“ Tại sao lại như vậy?”
Tiếp sau đó Tô Mỹ Huệ hung tợn nhìn về phía An Mộc nói:
“ Có phải là mày làm không?”
An Mộc làm ra vẻ mờ mịt:
“ Bác gái, con, con cũng là hôm nay mới được biết là anh Tử Khiêm muốn
hủy hôn với con, từ lúc gặp mặt tới giờ con đều ở cùng một chổ với anh
ấy, hơn nữa…..Con làm sao mà quen biết được nhiều phóng viên như vậy?”
Phong Tử Khiêm khó có được một lần nói tốt:
“ Đúng vậy, cô ta cũng không có được cái bản lĩnh đó.”
Lời này vừa nói ra, Phong Tư Nguyệt lại la lên một tiếng, Tô Mỹ Huệ thò lại gần, Phong Tư Nguyệt chỉ vào Weibo:
“ Thì ra là do người trong đoàn phim ‘ Đông Hoa công chúa’ nghe được Tử
Khiêm gọi điện cho Đường Hạ, lúc này mới che tên mà nói ra.!”
Lời này vừa dứt, sắc mặt Phong Anh Hùng liền trầm xuống:
“ Nghịch tử! Mày xem mày đã làm nên chuyện tốt gì rồi!”
Sắc mặt Phong Tử Khiêm cũng trắng bệt, anh không phải sợ bị mắng là vong ơn phụ nghĩa, mà anh sợ chuyện này sẽ làm ảnh hưởng đến Đường Hạ.
Phong Tử Khiêm vội vàng đứng lên:
“ Con muốn đi ra ngoài một chút.”