Editor: Cà Chua.
Cô vừa tiện miệng khai ra một chút, đại bộ phận hầu như phản ứng tiêu cực.
Không tính đến những người xa lạ, có một số ID quen thuộc lướt qua tầm mắt.
Hương chuối tiêu: Cái gì cơ? Nữ thần leo cao Đường Cảnh đến ôm ấp cậy nhờ diễn viên Dung?
Thiên tướng tài rồi một ngày cũng chết: Tôi cam đoan đây lại là một chiêu trò trong giới giải trí, hai người này mà có quan hệ ân ái, tôi ăn tường
cho các người xem!
Trân trọng mời mọi người xếp hàng khinh bỉ
tôi: Nhan sắc của Đường Hạ đúng là rất nổi bật, cuối cùng thì diễn viên
Dung xem chừng cũng khó qua được ải mĩ nhân! Cũng không biết lần này
diễn viên Dung định chơi bao lâu?
Không nên nói lén lút: Hây, diễn viên Dung có thể cho chúng tôi biết, công phu trên giường của Đường Hạ như thế nào không?
Phụ nữ vì xinh đẹp nên phải phẫu thuật thẩm mĩ: Nguyên Phương, làm sao bạn thấy được điều này?
Gió thổi mông lạnh: Mọi người cút hết đi! Vì điều gì không phải mà diễn
viên Dung quì gối nâng váy cho nữ thần? nữ thần vạn năng!
ID Gió
thổi mông lạnh này vì lời nói đó mà bị @ mấy trăm lần, mà cô ấy cũng
hiếu thắng như đám người kia, bình luận qua lại, ngôn ngữ vô cùng sắc
bén, nếu nhân vật chính không phải là chính mình, thật là một khoảnh
khắc chiến đấu kịch liệt bát quái!
An Mộc vào trang cá nhân của
chính mình, cảm thấy không thể để cho những người ít ỏi bảo vệ mình lâm
vào trận chiến ác liệt kia, vì thế liền ra nhập tình hình chiến đấu.
Một cô gái trẻ ở Nam Quốc: Ủng hộ! @Gió thổi lạnh mông.
Đang chờ đợi một đám người tiến công, bỗng trong hộp thư riêng có tin nhắn đến, vừa mở ra xem, đó chính là…..
Nam Quốc tiên sinh: Ở đâu.
Chỉ hai chữ thôi nhưng đã làm cho sức chiến đấu tràn trề trong An Mộc vừa dậy lên giờ đã tắt ngấm!
Đại ma vương đã sống dậy!
Nếu như đã tỉnh rồi, lại có sức lên hẳn Weibo, ngữ khi nói chuyện lại không thiện chí như vậy, chỉ có một khả năng: Đại ma vương đã biết!
Tay An Mộc run lên, di động thiếu chút nữa rơi xuống đất, vội vàng thoát khỏi Weibo của mình, chột dạ!
“Đường Hạ, chuẩn bị tốt chưa? tiếp theo là đến lượt tràng diễn của cô!”
Đang hoảng loạn, nghe thấy tiếng gọi của trợ lí đoàn phim, An Mộc liền tắt điện thoại, đưa cho Tiểu Dung, vội vã đi ra ngoài.
Bên ngoài, Đường Cảnh vẻ mặt đầy u ám, quanh thân toát ra luồng khí lạnh
đến gai người, ánh mắt đóng băng nhìn chằm chằm nam chính Dung Trạch
cách đó
không xa.
Dung Trạch đang đứng dưới một chiếc dù che nắng to, trợ lí cầm một chiếc quạt điện nhỏ quạt gió cho anh ta.
Lúc này, Hứa Lộ đi đến bên cạnh Đường Cảnh, cau mày, lo lắng lên
tiếng:”Đường Cảnh, anh đừng như vậy, tôi thấy Đường Hạ và Dung lão sư
chắc chắn chỉ là có chút hiểu lầm thôi, Đường Hạ không phải loại người
vì muốn leo cao mà không từ thủ đoạn đâu.”
Những lời này nói ra, lủa giân trong người Đường Cảnh lại càng thêm tràn đầy, không từ thủ đoạn….
Anh nghĩ tới lúc An Mộc không rõ nguyên nhân được thả khỏi đồn cảnh sát, nghĩ tới lí tưởng của An Mộc khi còn nhỏ….
Gắt gao nắm lấy cánh tay cổ trang, lông mày Đường Cảnh nhau chặt lại.
Vì anh nhìn đến chỗ Dung Trạch ánh mắt đang sáng lên, hướng theo ánh mắt đó là bước chân của một cô gái nhỏ từ từ đi tới…..
Ánh mắt Đường Cảnh trùng xuống, lửa giận càng tăng lên, mà bên cạnh Hứa Lộ, Đường Cảnh nhìn không tới chỗ đó, khóe môi khẽ cong lên.
Đây à cảnh mà Lý Thịnh Thế, Mị Nhi và Ngô Vương cùng diễn.
Tiếp theo phân cảnh ngày hôm qua, Mị Nhi có dăm ba câu nặng lời với thái tử
Lương Đệ, thái tử Lương Đệ tức giận rời đi, Ngô Vương đem bộ mặt rủ rũ
đi ra.
Ngô Vương ý muốn đùa giỡn Mị Nhi nhưng bị Mị Nhi phản ứng lại.
“Nghe này, nàng rốt cuộc cũng chỉ là một tì thiếp mà thôi!” Ngô Vương lạnh
giọng hậm hực “Còn muốn ở lại Lí phủ thì biết điều mà ngoan ngoãn phối
hợp với bổn vương đi, bổn vương chỉ cần ra hiệu cho Lý Thịnh Thế là ta
muốn ngươi, hắn còn dám không cho?”
Mị Nhi nghe nói như thế, trong lòng vô cùng hoảng loạn, lại bị Ngô Vương chạm vào đúng vết thương sâu nhất.
Nàng chỉ là một tì thiếp không được sủng ái, Lý Thịnh Thế không thích nàng,
cho nên, Ngô Vương mở miệng nói với Lý Thịnh Thế như vậy, Lý Thịnh
Thế…..Sẽ thế nào?