Edit: Phong Nguyệt
Lý Diễm không thể lên sân khấu, cho nên ở chỗ
này nhìn, nhìn đến bộ dáng của Đặng Vi, thật là hận không thể xông lên
tát cô ta một cái.
Hết lần này tới lần khác, còn có mấy người trong đội Đặng Vi đang chỉ chỉ chỏ chỏ.
“Ngươi xem cái Tiểu sư muội này, ở phim truyền hình tuy rằng đã dùng hết sức,
nhưng thời gian biễu diễn quá ngắn, căn bản là không có biện pháp đem
hết kĩ thuật biễu diễn ra ngoài, còn có Đại sư huynh kia, phim truyền
hình Đường Cảnh đóng vai Đại sư huynh có bao nhiêu đẹp trai a, chính là
anh ta, là người hết sức lỗ mãng. Đội như vậy, còn chơi cosplay, thật là mất mặt!”
Người bên cạnh phụ họa nói: “Chính là, cũng không biết cái đội đó tiến vào trận chung kết như thế nào, chắc có người nhường
cho rồi?”
“Ngươi, chúng ta dựa vào thực lực của chính mình tiến vào, các người làm sao nói như vậy?” Lý Diễm nóng nảy.
Đặng Vi nhướng mày, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Nga, hóa ra đây là thực lực của người Giang Nam a.”
Một câu, thừa nhận thực lực của bọn họ, thế nhưng khía cạnh là…… Đây là đang đánh vào mặt người Giang Nam mà?!
Lý Diễm không nói lại bọn họ, trong nháy mắt sắc mặt lập tức đỏ lên.
Nhưng đột nhiên liền nghĩ tới Quỳnh Hoa, chỉ sợ Quỳnh Hoa vừa lên sân khấu, khẳng định sẽ lấn áp toàn trường!
Lý Diễm hít sâu một hơi, “Các ngươi đừng đắc ý, một lát liền cho các ngươi nhìn xem chúng ta chèn ép như thế nào!”
Đặng Vi nhướng mày, “Vậy rửa mắt mà đợi đi ~”
Ngữ khí hoàn toàn không có qua loa.
Thời điểm tìm người khác tới, có thể có bao nhiêu tài năng?
Đang đắc ý, đột nhiên liền nhìn thấy ánh mắt của Lý Diễm sáng lên, Đặng Vi
nhìn ánh mắt của Lý Diễm, đang nhìn lên sân khấu, cô liếc mắt nhìn lên,
tròng mắt co rụt lại!
Trên đài, Quỳnh Hoa bước ưu nhã, từng bước một lên sân khấu.
Quanh thân tản ra cô độc vắng lặng, một khuôn mặt, lạnh như băng sương.
Chính là, chính là người như vậy vừa đi ra, làm mọi người ở đây, hô hấp đều dừng lại!Trong ánh mắt của mọi người lộ ra, tất cả đều là si mê cùng kinh diễm!
Quá đẹp!
Quá giống!
Đặng Vi một cái không nhịn xuống, vụt đứng lên, “Này……”
Nhưng chợt, cô liền bình phục.
“Thế nào?
Quỳnh Hoa của chúng ta, hôm nay là nhân vật sáng nhất!” Lý Diễm hưng phấn mở miệng.
Đặng Vi liếc nhìn cô một cái, “Đây là kỹ xảo hóa trang? Đáng tiếc, chúng ta
tham gia cosplay không chỉ vẻ bề ngoài bắt chước, không biết trong chốc
lát cô ta muốn biểu diễn cái gì? Ta nhớ rõ động tác của Quỳnh Hoa kinh
điển nhất, chính là múa kiếm vũ?”
“Cô……!” Lý Diễm nghẹn lại, “Kiếm vũ ta luyện một tháng, cô ấy sao có thể diễn kiếm vũ.”
“Liền như vậy đứng ở chỗ đó, giống như cái đầu gỗ, không có một chút đặc sắc, cô cho rằng giám khảo sẽ thích? Nói chuyện viễn vông!” Đặng Vi trào
phúng.
Gương mặt của Lý Diễm lập tức đỏ lên, muốn phản bác, nhưng không biết nói gì, gấp đến độ vành mắt đều đỏ, cắn môi quay đầu nhìn về phía trên sân khấu, nhưng vừa mới nhìn qua……
“Di?”
Đặng Vi thấy bộ dáng của cô, cười nhạo một tiếng, cũng xoay đầu đi, như vậy trong nháy mắt, toàn thân của Đặng Vi cứng đờ.
Trên đài, Quỳnh Hoa đi tới giữa đài, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn quét
phía dưới một cái, cái loại ánh mắt này, liền dường như mọi người phía
dưới, đều là chúng sinh, tràn ngập thương xót cùng lạnh lẽo.
Cô
nhìn như vậy trong chốc lát, dường như cảm thấy nhàm chán, chợt xoay
người, đi đến giữa sân khấu, chợt cổ tay run lên, rút ra thanh kiếm, một cây kiếm hoa sắc bén kiếm khí ập vào trước mặt!
Này, này……
Đặng Vi đột nhiên nắm chặt nắm tay, ảo ảnh thiếu niên rốt cuộc là cái địa vị gì?
Thời gian ngắn như vậy, thế nhưng tìm được Đường Hạ!!