Editor: Cà Chua.
Đạo diễn Thạch Tiểu Phong đã tới, bộ phim điện
ảnh này, đạo diễn Thạch Tiếu Phong là vì nhắm đến giải thưởng, cho nên
đặc biệt coi trọng, An Mộc vừa tới, liền đưa An Mộc và Diêu Căng đến
phòng nghỉ giảng giải một chút về diễn xuất
là một bộ phim điện
ảnh về tình yêu, nam chính trong phim bị một chứng bệnh kì lạ, cứ mỗi
sáng thức dậy anh ta lại quên hết những sự việc vừa xảy ra ngày hôm qua, vậy nên nữ chính khi yêu, mỗi ngày đều phải tỏ tình với nam chính, đến
ngày thứ 55 thì nam chính chết đi.
Cho nên, bộ phim mới có tên .
Giống như những bộ phim nhựa cảm động khác, đương nhiên, bộ phim này cũng lấy nữ chính làm hình tượng nghệ thuật tập trung.
Câu chuyện tình yêu đơn giản nên nữ chính sẽ khó được khắc họa hơn nam chính.
Bởi vì nữ chính sau mỗi ngày, đều phải trở lại vạch xuất phát cùng nam
chính, đều phải cùng anh ta một lần nữa nhận thức lại, cùng anh ta yêu
thương một lần nữa.
Nữ chính vô cùng kiên cường, nếu như diễn quá tình cảm cũng rất dễ làm sai lệch hình tượng.
Đạo diễn Thạch Tiếu Phong chủ yếu là giảng giải về cách thể hiện vai diễn
của nữ chính, vì nam chính chỉ cần thể hiện mình vô tội là gần như hoàn
thiện hình ảnh.
Cho nên, Diêu Căng không có gì để nghe, từ đầu đến cuối lại nhìn chằm chằm An Mộc.
An Mộc nghiêm túc nghe đạo diễn Thạch Tiếu Phong giảng giải vai diễn,
nhưng từ đầu đến cuối lại bị một người đàn ông không nể nang lại còn
nhìn chằm chằm vào mình, tức khắc làm cô cảm thấy khó chịu.
Cô hung hăng trừng mắt liếc Diêu Căng một cái, bên trong ánh mắt ánh lên tia cảnh cáo.
Thế nhưng hình như hôm qua anh ta vừa bị cô đánh, hôm nay người này lại quên mất chuyện đó rồi thì phải.
“…..Cô xem, nếu là đoạn này thì sẽ diễn như thế nào?”
Thach Tiếu Phong lấy kịch bản ra, lấy một đoạn chỉ cho An Mộc.
An Mộc xem qua, đó là đoạn nữ chính vừa hay đến căn bệnh của nam chính,
tâm trạng vô cùng hỗn loạn, trước đó cô đã nghiên cứu qua kịch bản một
lần, đặc biệt là những đoạn tình cảm quan trọng, đều có dấu hiệu quá
nghiêm túc, giờ phút này Thạch Tiếu Phong hỏi cô như vậy, An Mộc biết
anh ấy đang muốn kiểm tra mình một chút.
An Mộc nói ra những lí
luận chủ quan của chính mình nói về kịch bản, “Khi nữ chính vừa biết đến tin này, thực
sự là vô cùng lạc quan. Tôi thấy thời điểm này cô ấy và
nam chính đang ở trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, còn say đắm, nên
cảm thấy tình yêu có thể chiến thắng tất cả.”
Sau đó trong quá
trình đấu tranh với căn bệnh cùng nam chính, nữ chính mới dần trở nên
suy sụp, nhưng cuối cùng lại lần nữa trở nên kiên cường.
Đây cũng là lúc diễn biến tâm lí của nữ chính hoàn toàn lột xác.
Thạch Tiếu Phong nghe An Mộc nói vậy, ánh mắt lập tức sáng lên, anh ta không
ngờ những nhận định từ đầu đến cuối của An Mộc thể hiện quá trình cô
nghiên cứu tâm lí nhân vật kĩ lưỡng ngoài dự kiến của anh!
Một
người đã có tài năng thiên phú về diễn xuất, hậu trường lại còn là một
người luôn luôn nỗ lực, con đường thành công về sau thật sự là không còn khó khăn.
An Mộc nói xong câu đó, theo bản năng với tay lấy cốc nước.
Khi bàn tay cô vừa đưa ra liền cảm thấy bị nắm chặt, làm An Mộc thấy vô cùng ghê tởm.
Cô quay đầu nhìn thấy Diêu Căng đang nắm tay cô cùng vị trí li nước cô
đang định lấy, lúc này anh ta chăm chú nhìn cô, “Tiểu Hạ cô thật sự
thông minh, kịch bản khó như vậy mà cô có thể tự tìm hiểu và nắm rõ!”
An Mộc nhăn chặt mày, muốn rút tay về, trước mặt Thạch Tiếu Phong, Diêu Căng vẫn chú ý đúng mực, vì thế lập tức buông tay ra.
An Mộc cảm thấy giống như vừa ăn phải ruồi bọ.
Thạch Tiếu Phong cũng vô cùng bất ngờ với hành động đó, phải chăng nam tinh
nữ tinh thấy vai diễn khó khăn nên định phim giả tình thật để dễ dàng
nhập vai?
Nhưng mấu chốt chỉ cần không ảnh hưởng đến bộ phim, thậm chí còn làm cho bộ phim thăng hoa hơn, anh sẽ không có ý kiến gì.