Editor: Cà Chua.
Nếu như An Mộc nói vậy, Phong Kiêu cũng không
truy cứu thêm nữa, chỉ nhẹ nhàng mở miệng, “Được rồi, muốn làm gì thì
làm, nếu có chuyện gì thì đã có anh.”
Chỉ một câu nói cũng khiến cho tâm trạng An Mộc sau một ngày buồn bực trở nên tốt hẳn lên.
Cô cười, “Có chuyện gì anh đều đứng mũi chịu sào vì em sao?”
“Đương nhiên.”
“Nếu em giết người thì sao?”
“Anh sẽ vứt xác.”
An Mộc:…..
Thật là một câu trả lời rất có khí phách!
Treo điện thoại, An Mộc liền cảm thấy phấn chấn hẳn lên.
Kỳ thật hôm nay tâm trạng cô không được tốt, không phải bởi vì bị những
người đó mắng, mà là cô cảm thấy buồn bực khó hiểu, vì sao những người
xung quanh đều có ý xấu với mình như vậy?
Chẳng lẽ cô phiền toái đến mức ấy sao?
Cô buồn bực không biết tại sao, vì cô cũng đâu có làm gì khiến cho họ không vừa mắt chứ?
Nhưng những lời nói của Phong Kiêu làm cho cô cảm thấy ngày hôm nay như thế là quá đủ.
Chả có ai là hoàn mĩ, cô có một người đàn ông yêu thương mình như vậy, những người khác….cứ kệ bọn họ thôi.
An Mộc đã nghĩ thông suốt, tâm tình cũng trở nên thoải mái, liền đi ra ngoài, quyết định xuống lầu ăn cơm.
Cả một tầng chỉ có hai người là An Mộc và Diêu Căng, Diêu Căng ở phòng đối diện cô.
Cô vừa bước ra cửa, liền nghe được giọng nói truyền qua từ phòng đối diện.
“A lô, chị Lưu.” Là giọng nói của Diêu Căng.
An Mộc cũng không để ý, đóng cửa phòng đi ra ngoài, nhưng trong lúc này lại có giọng nói của Diêu Căng truyền tới.
“Cô yên tâm, Đường Hạ đó căn bản là còn quá non nớt, không phải là đối thủ của tôi.!”
“Lúc này đang bị đạo diễn phàn nàn về kĩ năng diễn xuất, đang ở trong phòng khóc, cơm cũng chưa ăn, ha ha ha!”“Ha ha, chị yên tâm, tôi chắc chắn sẽ chèn ép cô ta đến mức phải rời đoàn
phim mới thôi, có tôi nhúng tay vào chị còn không yên tâm sao?”
“Cảm ơn á? Không cần đâu, cô đã giúp tôi nhiều như vậy, tôi cũng muốn báo
đáp một chút. Cô yên tâm, trước đó tôi cũng đề cập đến tai tiếng của Chu Chu, họ cùng lắm cho rằng tôi làm vậy để báo thù cho Chu Chu, không
nghĩ đến việc tôi là người của cô đâu.”
Bước chân An Mộc trong nháy mắt dừng lại.
Chị Lưu?
Trong đầu cô nhanh chóng nghĩ đến một người, Lưu Tử Kỳ!
An Mộc quay đầu, ánh mắt sắc bén nhìn về căn phòng của Diêu Căng, vậy nên, Diêu Căng đích xác là
muốn trả thù cho Lưu Tử Kỳ sao?
> và > đều đang
bắt đầu quay, hơn nữa sắp tới chắc cũng sẽ ra mắt cùng một thời điểm,
cùng tranh đoạt giải thưởng Bách Hoa!
Lưu Tử Kỳ này không chỉ cướp mất kịch bản của cô, hiện tại còn muốn tìm Diêu Căng làm người gây rối sao?!
An Mộc nheo mắt.
Trong phòng, Diêu Căng hừ nhẹ một tiếng rồi đi vào nhà vệ sinh tắm rửa.
An Mộc lại cảm thấy khó thở.
Đối với cô đây là lần đầu tiên cô gặp Diêu Căng, không thù không oán, tại sao người này lại đối xử với cô như vậy.
Phải nói đến hành vi của anh ta thực sự vô cùng quá đáng, cô cũng không tin Diêu Căng dám đối xử với nữ minh tinh khác như thế!
Hóa ra là vậy!!
An Mộc cắn môi, càng nghĩ càng thấy tức giận, lúc này mới xuống lầu ăn cơm.
Trong lúc ăn cơm, nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của đạo diễn Thạch cách đó không
xa, vừa nhìn thấy An Mộc, anh ta nhíu chặt mày, cũng không có ý lại gần
nói chuyện.
An Mộc cũng cảm thấy hơi mất mặt, hiện tại cũng không quan trọng lắm, cái chính là biểu hiện của mình ngày mai!
Đang ăn cơm, An Mộc bỗng nhiên nhận được cuộc gọi từ Ngôn Phi Thần.
“Tại sao lại như thế? Cô cảm thấy không thoải mái sao?” giọng nói của Ngôn
Phi Thần thực sự quan tâm, không có ý gì chỉ trích trách móc, ngược lại
còn nghĩ mọi cách giúp mình giải vây.
An Mộc liền thở dài, đối
với Phong Kiêu có thể giấu giếm, nhưng đối với người đại diện kỳ thật
không thể giấu giếm bất cứ chuyện gì.
Vì thế An Mộc nói ra toàn
bộ hành động của Diêu Căng, “Ngôn lão sư, có thể thuyết phục đạo diễn
Thạch Tiếu Phong đổi diễn viên nam chính được không?”