Ông Trùm

Chương 33


trước sau

Trước mặt Nam là vách núi dựng đứng, cheo leo. Nam thở hồng hộc, mặt tái nhợt cắt không còn giọt máu. Quãng đường từ làng đến đây không xa, tuy nhiên đường không phải là đường, hầu như toàn phải vượt suối, băng qua nhưng bụi cây rậm rạp. Trên lưng còn gùi cả một gùi toàn đá. Phải cố gắng hết sức Nam mới đuổi theo được tên Pỉn Tá.

Có vẻ như gã Pỉn Tá này không khó chịu như hai tên còn lại. Ban đầu hắn đi rất nhanh nhưng sau khi thấy Nam có phần xuống sức hắn đã chủ động giảm tốc độ để đợi Nam. Và giờ cả hai đang đứng trước vách núi mà theo Pỉn Tá nói trên mấy hốc đá có loại cây thuốc rất tốt trong việc chữa bệnh. Nam hạ cái gùi xuống đất kêu cái bịch, sau khi trút gánh nặng sau một quãng đường cơ thể Nam có cảm giác nhe bẫng, Pỉn Tá nhìn Nam cười rồi nói:

— Nhóc con khá giỏi đấy, không phải ai cũng vác cái gùi đá đó mà đi được đâu. Tao đánh giá cao ở nhóc là phương pháp luyện tập của nhóc rất phù hợp với công việc này. Trùng hợp một điều đó là ngày trước tao cũng dùng cách này để luyện tập. Nước đây uống một chút đi...!!

Nói xong Pỉn Tá tung cho Nam cái ống nứa đựng nước treo ngang hông. Nam vớ được nước thì vội vàng uống, quá sảng khoái khi cơ thể gần như đã vượt quá giới hạn chịu đựng. Nhưng Nam không uống hết mà vẫn để lại, Nam đưa cho Pỉn Tá ống nước. Lấy tay quệt ngang qua mặt Nam nhìn vách núi hỏi:

— Cao như thế này nếu không có dụng cụ hỗ trợ thì trèo làm sao được.

Pỉn Tá vẫn cười rồi đáp:

— Thế nên mới cần phải luyện tập. Khi mà mày đã làm được rồi thì mày sẽ thấy nó rất thú vị. Hôm nay tạm thời nhìn tao di chuyển đã. Lâu lâu mới đi hái thuốc một lần nên sau này có thời gian mày nên tập luyện nhiều hơn.

Dứt lời hắn khởi động bằng cách vặn người, vặn cổ tay một cách mềm dẻo. Lấy từ trong túi ra hai cái bao tay có gắn móc sắt sắc nhọn, Pỉn Tá nhanh như cắt nhảy bám vào vách núi. Hắn khéo léo chọn những hốc đá có thể dựa chân vào làm điểm tựa rồi cứ thế thoăn thoắt di chuyển trên vách núi đầy nguy hiểm trong khi không có một sự bảo hộ nào cả.

Nam đứng bên dưới nhìn bằng ánh mắt vô cùng thảng thốt. Càng lúc Nam càng thấy những con người ở đây đều vô cùng lợi hại. Để làm được như họ thật không phải điều đơn giản. Đen đã nói đúng trước khi đưa Nam đến đây, quả nhiên nếu sống sót được ở đây thực lực sẽ được nâng cao lên rất nhiều.

Nam nhìn Pỉn Tá mà mồm không ngừng nói:

— Những kẻ này đều là quái vật....Liệu mình có thể đánh được chúng không đây..? Điên rồ thật mà..?

*****

" Hắt xì."

Đen đang ngồi bỗng nhiên hắt xì hơi.

" Phập.."

Con dao nhọn hoắt bị phóng lệch hồng tâm sau khi Đen hắt xì hơi. Dừng lại không tiếp tục phóng dao nữa
Đen nhìn ra bên ngoài rồi khẽ thở dài:

— Không biết thằng nhóc đó giờ sống hay chết. Nơi quỷ quái đó chắc có lẽ không gϊếŧ chết được nó đâu. Lão già đó thật không thể hiểu được, tại sao lão ta lại muốn đưa nó đến đấy..!?

" Víu...Phập."

Con dao cắm vào ngay mép cửa khi bên ngoài có một tên đang chuẩn bị bước vào. Tên đàn em sững người đứng im một chỗ khi mà hắn nhận ra mũi dao ghim vào cửa gỗ kia chỉ cách mặt hắn vài centimet. Hắn lắp bắp hai tay run rẩy nói ấp úng:

— Thưa anh, em đến...chuyển lệnh...của..ông...chủ.

Đen cau mặt nói:

— Lão ta không dạy chúng mày phải gõ cửa trước khi bước vào à..? Có chuyện gì, mấy ngày nay tao nghỉ ngơi cũng đủ rồi. Cũng đang muốn vận động tay chân cho giãn gân cốt đây. Lại cần thanh toán băng nhóm nào hay sao..?

Gã đàn em vội trả lời:

— Không...không ạ..? Lần này ông chủ nói anh đi giải quyết chuyện này một mình. Ông chủ muốn anh theo dõi người này..? Thông tin, hồ sơ, kèm theo ảnh em đều đã mang đến. Mời anh xem qua..?

Đen hơi ngạc nhiên trước mệnh lệnh mới, chẳng lẽ có gã nào khiến lão ta phải quan tâm đặc biệt đến mức cử Đen đi theo dõi hay sao.? Suy nghĩ một lúc Đen ra hiệu cho tên kia bước vào. Mở tập hồ sơ ra Đen cau mặt, túm cổ áo tên đàn em Đen quát lớn:

— Mày đang đùa tao phải không..? Chuyện này là sao..?

Gã đàn em cuống quýt xin tha:

— Em không biết gì cả, em chỉ nhận lệnh đem thứ này đến đây thôi...Anh tha cho em..!?

Ngay lập tức tiếng chuông điện thoại của Đen vang lên, bắt máy Đen hét lớn:

— Lão già, ông bị điên rồi hả..? Sao lại kêu tôi đi theo dõi một đứa con gái..?

Bên kia cười nhẹ rồi trả lời:

— Chắc mày đang doạ người đưa tin đến sợ đái ra máu rồi hả. Thế nên tao phải gọi điện cho mày, mày quên mất là mày phải nghe lời tao rồi à..? Đây là chuyện hết sức quan trọng, người khác không ai có thể theo dõi nó hoàn hảo bằng mày. Thông tin của nó tao đã chuẩn bị hết, nhiệm vụ của mày là theo dõi nó trong vòng 1 tháng tới. Xem tất cả những chỗ nó đi, những nơi nó đến, thói quen.....những ai nó từng gặp. Đến khi tao có lệnh mới được gϊếŧ nó..!! Làm đi..

Điện thoại tắt, Đen bây giờ mới nhớ tay mình vẫn đang túm lấy cổ áo tên kia siết mạnh. Suýt nữa thì hắn tắc thở, buông tay ra Đen cầm tấm ảnh người cần theo dõi, Đen nhau mày:

— Một con giáo viên thì có liên quan gì đến cái thế giới ngầm này..?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện