" Sao thế?Chuyện công hay tư?"
Âu Mạc Thiên Vũ xoa ấn đường trả lời " Cả hai nhưng nghiêng về tư nhiều hơn"
" Vậy đến đây tôi chỉ cậu cách giải quyết" nói xong Quý Thanh Thời cúp máy không đợi Âu Mạc Thiên Vũ cự tuyệt.
Tại hội sở nổi tiếng ở Bắc Kinh nơi đây tụ họp những thiếu gia tiểu thư quyền quý ăn chơi vào giờ này chẳng cần biết họ vào đây có nhu cầu gì nhưng chỉ cần có tiền việc vào đây cũng trở nên dễ dàng.
Âu Mạc Thiên Vũ cũng không lạ gì những nơi này,anh còn là cổ đông lớn nhất nhì ở cái hội sở này.
Vào phòng Vip Âu Mạc Thiên Vũ nhìn thấy một đám người đang ngồi ở sô pha chơi mạt chượt rất đông đủ.
Hứa Mạc Đình ngước lên nhướn mày nhìn Âu Mạc Thiên Vũ" Tôi còn tưởng cậu không đến chứ?"
Quý Thanh Thời nhìn Âu Mạc Thiên Vũ ý cười trên mặt càng đậm hơn" Sao lại không đến được, Âu Mạc Thiên Vũ lại đây để Quý thiếu gia đây chỉ vài mẹo của đổ mỹ nhân"
Cả căn phòng như được một trận cười lớn, nhìn Quý Thanh Thời đắc ý rồi lại nhìn Âu Mạc Thiên Vũ mặt mày đang đen lại.
Âu Mạc Thiên Vũ tựa lưng vào ghế,tùy ý cởi bỏ vài cúc áo sơ mi nhìn bộ dạng biếng nhác nhưng đẹp mê người.
" Âu Tổng, ngài muốn uống gì ạ?" nhân viên phục vụ nhanh chóng lại chỗ Âu Mạc Thiên Vũ hỏi.
Âu Mạc Thiên Vũ nhắm mắt trả lời" Một cốc nước ấm"
Trương Gia Huy nhìn Âu Mạc Thiên Vũ " Sao nữa đây?Bệnh dạ dày lại tái phát à?"
Ai ở đây cũng biết Âu Mạc Thiên Vũ bị bệnh dạ dày rất nặng nên cũng rất ít khi thấy Âu Mạc Thiên Vũ uống rượu không biết sao hôm nay lại trở bệnh.
Âu Mạc Thiên Vũ nhớ đến lời nói của Thẩm Lạc Ngưng bụng lại vặn đau lên,lời nói càng ngày càng nhỏ" Không biết, chắc do làm việc quá sức thôi chỉ là bệnh nhỏ không đáng lo ngại"
Quý Thanh Thời nhìn Âu Mạc Thiên Vũ phản bát" Sao lại không đáng lo ngại?Đợi nằm trong phòng mổ mới đáng lo ngại à?"
Âu Mạc Thiên Vũ liếc nhìn Quý Thanh Thời không trả lời.
Quý Thanh Thời biết tính nết Âu Mạc Thiên Vũ ra sao nên cũng không nói gì.
Vắt chân tựa vào ghế Quý Thanh Thời hỏi Âu Mạc Thiên Vũ" Cậu thật sự muốn theo đuổi Thẩm Lạc Ngưng sao?"
Ly rượu của Trương Gia Huy đưa tới môi thì bị lời nói của Quý Thanh Thời làm suýt rớt nguyên ly xuống cũng may anh nắm chặt nếu không là