Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 191: Cuộc gặp ngẫu nhiên


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc Lương Giai Giai xuất hiện, An Cửu đang cảm thấy châm chọc bởi câu nói “Nhưng dù sao con cũng là máu mủ ruột thịt của mẹ, chẳng lẽ con thật sự muốn cả đời không qua lại với mẹ” của Chu Tĩnh Di. Dù sao cho tới cho tới bây giờ bà ấy vẫn đều ước gì không có đứa con ruột thịt máu mủ là cô, hận không thể cả đời không qua lại gì với cô.

Cô đã từng dùng hết tất cả biện pháp để vãn hồi tình cảm của người thân, nhưng tất cả đều thất bại.

Có phải nhất định phải mất đi, không có ở bên người rồi thì mới cảm thấy quan trọng hay không?

Tình yêu cùng sự hối lỗi đến muộn của Chu Tĩnh Di đối với cô, cũng không khiến cô cảm thấy cao hứng, bởi vì thứ vốn dĩ nên thuộc về mình, lại phải dùng sinh ly tử biệt mới có thể đổi về được, thì có gì đáng giá cao hứng đây?

"Giai Giai......" Chu Tĩnh Di vừa nhìn thấy Lương Giai Giai liền bối rối đứng lên.

An Cửu nhẹ nhàng giật giật khóe miệng, trong nháy mắt đó, phản ứng của Chu Tĩnh Di khiến cho chút hy vọng cuối cùng trong lòng cô đối với người này cũng bị tiêu diệt.

Máu mủ ruột thịt?

Máu mù ruột thịt mà bà ấy lại có vẻ mặt có tật giật mình như vậy sao?

Người con hợp pháp như cô lại không quang minh chính đại như người con gái riêng mờ ám......

Lương Giai Giai nhìn chằm chằm cô gái đang ngồi đối diện Chu Tĩnh Di bình tĩnh mà uống trà giống như không nhìn thấy cô vậy, "Cô là...... Tống An Cửu!?"

Lần trước gặp nhau ở nhà cũ của nhà họ Phó là buổi tối, ánh sáng mờ mờ cộng thêm cô đang trong hỗn loạn, cho nên cũng không nhận ra An Cửu, lúc này thấy cô ấy ở quán trà, hơn nữa còn ngồi cùng với Chu Tĩnh Di, cô nhanh chóng đoán được cô ấy là ai.

Trong nháy mắt khi Lương Giai Giai kêu lên cái tên này, hai mắt của người đàn ông bên cạnh cô lập tức sáng hơn mấy phần, gần như sẽ phải há miệng nói chuyện, cuối cùng vẫn là nhịn lại được, hơi thấp thỏm nhìn cô, thậm chí không biến sắc rút khuỷu tay mình ra khỏi tay của
Lương Giai Giai, chẳng qua ánh mắt của An Cửu từ đầu đến cuối đều không dừng lại trên người anh.

Cả ba người phụ nữ bao gồm cả An Cửu đều không chú ý tới, nhưng cùng là đàn ông như nhau Phó Hoa Sênh lại cực kỳ nhạy bén phát hiện thấy phản ứng khác thường của người đàn ông này sau khi thấy An Cửu ngay từ đầu. Vì vậy, gác chân lên, uống trà, vẻ mặt hứng thú tiếp tục xem tình hình phát triển.

Ai nha nha, quả nhiên hóng chuyện là thuốc chữa thương tuyệt vời, bỗng nhiên anh cảm thấy tâm trạng tốt hơn rất nhiều......

An Cửu đặt ly trà xuống gật đầu với Lương Giai Giai một cái coi như chấp nhận, sau đó nói với Chu Tĩnh Di ở đối diện: "Nếu chuyện đã nói xong, vậy thì tôi đi trước đây."

"Phải đi nhanh như vậy?" Chu Tĩnh Di vội vàng giữ cô lại, "Ngồi thêm một lúc nữa đi! Đúng lúc Giai Giai cũng ở đây, có lẽ hai con đã nhiều năm không gặp nhau rồi, mọi người cùng nhau nói chuyện tâm sự!"

Die&N Đa%N Lê& &QuýDon

"Giai Giai,, ngồi đi!" Chu Tĩnh Di kéo Lương Giai Giai vẻ mặt khó chịu ngồi xuống, hơi cầu khẩn nắm tay cô ta, sau đó cười gọi người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh cô ta, "Tiết Hạo, cháu cũng ngồi đi, tất cả mọi người đều không phải người ngoài."

Sau khi Chu Tĩnh Di gọi tên của mình, Tiết Hạo hơi khẩn trương nhìn phản ứng của An Cửu, giống như đứng ngồi không yên, cuối cùng lại phát hiện là anh đã quá lo lắng, cô ấy hoàn toàn không có phản ứng gì, nhất thời lại thấy chán nản.

Thấy dáng vẻ Chu Tĩnh Di chỉ sợ An Cửu không vui đó, Lương Giai Giai liền giận dữ, "Không ngờ cô thật sự không chết, thật đúng là......"

Bởi vì hiểu rất rõ người con gái này, biết rõ chăc chắn phía sau cô sẽ không nói ra lời nói tốt đẹp gì, nên Chu 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện