Bầu trời quang đãng, ánh sáng chan hòa chiếu xuống nền đất cát vùng Tây Phi khô cằn. Lại một ngày nữa ở chốn đây.
Hôm nay, Tăng Gia Hân dự định sẽ đến Las Vegas một chuyến. Không chỉ đi giải trí, khuây khỏa đầu óc mà còn muốn trở về nơi kia để tìm chút manh mối.
Ngày qua đã có quá nhiều chuyện ngoài dự liệu xảy ra nên giờ đây Tăng Gia Hân cô đang rất rối đầu óc, không biết nên đối mặt như thế nào.
Về phần tỏ tình kia của Jackin, cô không mấy phần quan tâm bởi dù sao chăng đi nữa, cô vẫn chỉ coi anh ta là bạn, mãi không thay đổi. Nếu anh không muốn thì cô với anh có thể đường ai nấy đi.
Như vậy sẽ tốt cho cả hai. Anh có chờ cô, đợi cô lâu đến mấy đi chăng nữa thì cô cũng sẽ mặc kệ.
Về phần mối tình không thể bắt đầu kia của cô và Tề Triết thì bản thân cô nghĩ, cô nên dừng lại. Tất cả mọi thứ anh trao cho cô lúc ấy có lẽ đều là giả dối. Trước giờ anh chưa từng đoái hoài về cô giống như cái cách không ngó lơ Andy.
Tuy thế, chẳng thể hiểu nỗi tại sao những người yêu đơn phương lại có thể mù quáng, si mê đến điên dại như thế. Ắt hẳn, đã đến lúc đặt thứ tình cảm ấy ở chốn sâu nhất của con tim.
Việc quan trọng lúc này chính là tìm ra cách cứu chữa những người mắc bệnh kia, phòng dịch bệnh này lây lan nhanh chóng. Không thể để những thứ xấu hoành hành được.
8h 30p sáng, cuối cùng cũng đã đến giờ ra sân bay. Sân bay cách căn cứ của cô và Tân Đạo Đảng không xa, chỉ tầm 10 phút đi xe ô tô là tới. Đối với cô thì chỉ cần 3 phút mà thôi.
Cô có phóng nhanh vượt ẩu thì cũng chẳng có ai dám đụng chạm cô, phạt tiền cô. Hắc Dạ, Hắc Sát liên tục kêu cô đi bằng máy