Tăng Gia Hân nói bằng một giọng dịu nhẹ. Người đã từng nghe thì biết chắc chắn đây là vẻ giọng của sự uy hiếp, người cãi lại chỉ có đường chết.
Anh chàng bartender tên Louis kia run bần bật rồi cũng ngoan ngoãn trả lời:
“Vâng… Vậy chị đi theo em!”
Nói xong, Louis đưa Tăng Gia Hân lên lầu, đi đến căn phòng số 219, chỗ này đã không còn cho ai vào đây kể từ khi “chuyện kia” xảy ra.
Gần nửa năm trước, ở nơi đây có một bệnh nhân nhiễm NAr. Không hiểu do cơ thể hắn bị biến dị hay ai đó đã sài loại thuốc gì khiến hắn có thể vực dậy và đâm chết một người trong điên loạn.
May mắn, liều lượng virus trong cơ thể hắn đã bị kìm chế nên không lây cho những người xung quanh.
Ở hiện trường, đội ngũ nhân viên phát hiện ra hẳn 5 ống tiêm, họ không biết cái nào chính là thuốc kích thích ấy.
Xong chúng được chuyển đến viện nghiên cứu của hoàng gia Anh, đến bây giờ vẫn chưa có chút manh mối gì.
Nhưng Tăng Gia Hân cô lại không tin, cô chắc chắn đã có ai đó muốn che đậy chuyện này. Vốn dĩ, đó chính là đầu mối duy nhất cho việc tìm kiếm thuốc giải cho NAr.
Ngay khi cô quyết định đặt chân vào nơi này thì cô đã có linh cảm sẽ có người đi theo cô, theo dõi, quan sát hành tung của cô.
Cô cho Louis lui ra và dạo dạo quanh căn phòng. Cô tin chắc thứ thuốc ấy không phải chỉ được kim tiêm bơm vào mà còn có khả năng là do khí độc.
Căn phòng này được thiết kế quá tỉ mỉ, nơi này vốn dĩ là giành cho những ai có thế lực lớn. Việc tên nhiễm NAr kia có thể vào đây là chuyện khó.
Đây quả thực là trò đùa! Ai đó đã đứng sau giật dây và điều khiển toàn bộ. Tăng Gia Hân lúc này dùng con mắt tinh ranh của mình quan sát