Hai tay cô đặt trên ngực anh, vô cùng trực tiếp, vô cùng tinh tế cảm nhận được cơ ngực rắn chắc kia cùng với… nhịp tim đột nhiên tăng tốc.
Trong đầu cô lại trở nên trống rỗng: Xong rồi, xong rồi, có phải mình đã khiến tim của tổng giám đốc gặp vấn đề hay không? Vì sao tim của anh ấy đập càng lúc càng nhanh rồi?Trong mắt Phó Thịnh trở nên thâm thúy hơn đôi chút, anh biết, chỗ kia, vì Tô Ảnh vừa ngã mà có phần rộn rạo rồi!A, người phụ nữ ngu xuẩn này!Chân cô đang để ở đâu hả?“Tổng … tổng giám đốc?” Tô Ảnh đã hoàn toàn ngây người, hoàn toàn không biết nên làm gì bây giờ: “Tôi thật sự không cố ý! Lúc này tôi sẽ đi, lúc này đi!”Nói xong, Tô Ảnh liền muốn đứng dậy khỏi ngực của Phó Thịnh.
Không ngờ anh giơ tay lập tức đè eo cô lại, ánh mắt lười biếng quyến rũ vô cùng: “Hóa ra cô thích ở bên trên.
”Tô Ảnh tỉnh táo nhìn anh: “A?”Anh đang nói gì thế? Tôi nghe không hiểu.
Nhìn vẻ mặt ngu ngốc của Tô Ảnh, bỗng nhiên Phó Thịnh cảm thấy, anh tìm một người phụ nữ ngu ngốc như vậy làm trợ lý, có vẻ anh cũng bị lây bệnh theo rồi.
Phó Thịnh tức giận đến mức trực tiếp ngồi dậy trong bồn tắm, Tô Ảnh liền biến thành dạng chân ở trên người Phó Thịnh rồi.
Tư thế này, hình như càng xấu hổ!“Tôi… tôi đi dọn dẹp cái này!” Tô Ảnh hoàn toàn không ý thức đến tư thế xấu hổ này, liền bò đi ra khỏi người Phó Thịnh.
Nhìn cô đi loạn giống như ruồi bọ không đầu ở trong phòng, Phó Thịnh bất đắc dĩ lắc đầu: “Cửa ở phía đông!”Tô Ảnh giống như vừa mới phản ứng kịp, quay đầu liền đi.
“Sai rồi, đó là hướng bắc!”Phó Thịnh vỗ đầu, nhất định là anh điên rồi, vậy mà lại chọn một trợ lý ngu xuẩn như thế.
Phó Thịnh từ từ đi ra khỏi bồn tắm, nhìn thấy lễ phục trên người cô dính sát vào người, lập tức nghĩ đến mọi người hầu hạ bên ngoài đều là một bọn đàn ông, bỗng nhiên anh liền không vui rồi.
Hừ, người của anh, dựa vào đâu để cho người khác nhìn?“Đứng lại!”