Mộc Minh cười nói: “Hôm nay tôi còn có nhiệm vụ khác, cho nên chăm sóc tốt cho tổng giám đốc là chức trách của cô, hiểu chưa?”Tô Ảnh lập tức đứng thẳng người: “Vâng!”Lúc này, Phó Thịnh đi từ trên cầu thang xuống.
Hôm nay, anh đẹp trai miễn bàn rồi.
Cả người mặc tây trang màu đen, nho nhã tuấn mỹ, đẹp không gì sánh nổi.
Mộc Minh chào một tiếng với Phó Thịnh, sau khi anh gật đầu, Mộc Minh liền xoay người rời đi.
Tô Ảnh khẩn trương đi qua, đứng ở bên cạnh Phó Thịnh.
Phó Thịnh quét mắt nhìn Tô Ảnh một cái, cũng không nói gì vô nghĩa, trực tiếp đi ra ngoài.
Tô Ảnh và Cát Tuấn khẩn trương theo kịp, ngoài cửa đã có một chiếc Rolls – Royce đen nhánh đỗ sẵn.
Cát TUấn nhanh chóng lên trước mở cửa xe cho Phó Thịnh, sau khi Phó Thịnh lên xe, lúc này Tô Ảnh mới theo lên.
Hôm nay Cát Tuấn là lái xe kiêm bảo vệ, rất nhanh đã lái xe rời khỏi biệt viện Gia Thịnh.
Tô Ảnh không ngừng nhìn tư liệu trong tay, mấy thứ này đều dùng đến lúc tiếp theo.
Cô phải nhớ kỹ để lúc anh muốn cái gì, có thể đúng lúc lấy ra, không thể để có sai sót gì.
Rất nhanh, ô tô dừng trước cửa một tòa nhà cao tầng màu vàng rực rỡ, lập tức có người đi qua ân cần mở cửa chào hỏi: “Tổng giám đốc Phó, ngài đã tới!”Phó Thịnh xuống xe, thuận miệng hỏi: “Thương nghiệp Đôn Hoàng đã đến nơi chưa?”“Rồi ạ.
” Đối phương cung kính trả lời nói: “Ngu tổng đã đợi rất lâu.
”Phó Thịnh gật đầu.
Tô Ảnh đi theo sau Phó Thịnh cùng vào trong, người nghênh đón Phó Thịnh, ánh mắt kinh ngạc liên tiếp chuyển đổi hai vòng trên người Tô Ảnh, mới thu lại vẻ mặt kinh ngạc.
Cái này cũng khó trách.
Trước đây cho dù tham gia trường hợp hoạt động nào, cho tới bây giờ Phó Thịnh đều không mang theo bất kỳ bạn gái gì.
Lần này không chỉ dẫn theo phụ nữ bên cạnh, mà khuôn mặt còn không hề thô tục, khó trách người khác sẽ lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Tô Ảnh ra vẻ như không thấy được ánh mắt kinh ngạc của đối phương, đi theo sau lưng Phó Thịnh, quy củ vào trong thang máy, thang máy di chuyển đến tầng cao nhất của tòa nhà.
Tất cả tầng cao nhất đều đã được bao bọc bằng kính thủy tinh cường