Chập tối, hai người trở về lại biệt thự, Viên Thi vừa vào phòng thì đã nằm lăn ra giường để đở lưng nhưng trong đầu cô không ngừng suy nghĩ tới những kế hoạch của mình.
Nếu như ông ta đã thấy cô và bà ngoại Chu rồi thì chắc rằng Liêu Minh Tấn cũng sẽ cho người điều tra đến bà cháu cô thôi, có lẽ ông ta cũng biết tin đồn năm xưa kia là giả rồi.
Cô phải mau chóng giải quyết xong chuyện của Liêu gia mới được, để lâu quá mất vui.
" Vẫn chưa tắm " anh nói, cứ tưởng là cô đã tắm xong rồi nhưng không, khi anh vào vẫn thấy cô còn nằm dài trên giường.
Tô Niên đi tới ngồi xuống cạnh cô, tay anh như thói quen mà vỗ mông cô một cái, Viên Thi liền đưa mắt nhìn anh, vì sao lúc nào anh cũng đụng chạm đến thân thể của cô hết vậy? Anh biến thái à.
" Lão đại, anh tắm đi " cô đáp.
" Không thích "
" Vậy thì em tắm trước " cô ngồi dậy định đặt chân xuống giường thì chưa gì đã bị anh bế đi.
Hai người tắm chung thì sẽ ra sao đây?
Anh chưa từng nên muốn thử một lần, còn muốn xem cảm giác ân ái ở phòng tắm thú vị đến cỡ nào.
" Lão đại, anh định làm gì? " cô thấy anh đang từ từ cởi áo mình ra thì vội vàng lên tiếng hỏi.
" Tắm "
Tắm? Sao đột nhiên hôm nay anh lại muốn tắm chung vậy?
Không để cô đợi lâu, tay anh liền kéo cô vào bồn tắm, Tô Niên để cô ngồi xoay lưng lại phía mình, bàn tay đầy sữa tắm của anh nhẹ nhàng thoa khắp người cô.
Còn không quên sờ soạng đôi chút.
Viên Thi thoải mái dựa lưng vào anh, nói anh lạnh lùng, bá đạo cũng rất đúng nhưng khi ở cạnh cô hầu như Tô Niên đã không còn dáng vẻ lạnh lùng kia nữa.
Và hiện tại cô rất hạnh phúc và tin tưởng vào sự lựa chọn của mình.
" Lão đại " cô nhỏ giọng gọi anh.
" Hửm "
" Sau này....!chuyện kia anh dùng bao được không? " cô ấp úng nói.
Cô biết mình nói như vậy chắc chắn anh sẽ hiểu, trong lúc hai người ân ái với nhau anh không hề dùng biện pháp an toàn nào cả, Viên Thi chỉ sợ nếu cứ như vậy mãi thì cô sẽ mang thai mất.
Hiện tại công việc của anh rất nhiều và mối quan hệ giữa cô và ba anh cũng không được tốt lắm thế nên cô chưa muốn mình phải mang thai, hơn hết cô muốn giải quyết ổn thoả mọi chuyện rồi mới tính tới những việc khác.
" Không " anh nhìn cô cau mày đáp lại.
Anh không thích phải dùng những thứ vướng víu kia, vì sao cô lại nói với anh câu đó? Là cô không muốn có con với anh sao?
Tất nhiên anh biết mình không dùng biện pháp an toàn thì chắc chắn cô sẽ mang thai nhưng anh chấp nhận điều đó, trước sau gì cô cũng phải sinh con cho anh mà thôi.
Trước giờ anh không quan tâm những chuyện khác miễn là cô thì nhất định anh sẽ bảo vệ thật tốt.
" Nếu như có thai thì sao? Anh không nghĩ tới chuyện đó à " thấy anh không vui cô cũng không dám nặng lời, chỉ nói nhỏ nhẹ nhất có thể.
" Yên tâm, anh sẽ bảo vệ và chăm sóc tốt cho hai mẹ con em sau này " anh chậm rãi lên tiếng.
Nghe anh nói thế thì đột nhiên cô cảm thấy rất ấm lòng, không phải là cô không muốn mang thai con anh, cô cũng đã nghĩ tới chuyện đó thế nhưng hiện tại có quá nhiều việc phải làm vậy nên cô mới tạm thời gác chuyện đó qua một bên.
Nhưng nếu anh đã nói như vậy thì cô cũng không còn gì để phản bác nữa, cô tin tưởng vào lời nói của anh.
" Nhưng mà....!"
" Chuyện của ông ấy em không cần phải quan tâm, em chỉ việc ở bên cạnh anh là được " cô định nói tiếp thì bị anh ngắt lời.
Không cần nói thì anh cũng hiểu được suy nghĩ trong đầu của cô, về việc ông Tô thì cô không cần lo lắng, anh biết bản thân mình cần phải làm gì?
Cô mỉm cười gật đầu với anh, cô không sợ ông Tô nhưng cô lại sợ bản thân mình không đủ tốt và càng không đủ sức để thuyết phục ba anh như vậy sẽ khiến anh khó xử thêm.
Từ từ cô sẽ gặp và nói chuyện ba anh sau vậy.
Thay đồ xong thì cô lại tiếp tục lên giường nằm bởi vì hai người đã dùng cơm ở nhà bà ngoại Chu rồi nên không cần phải ăn thêm nữa.
" Này, tớ nghe bà ngoại nói lúc trưa cậu gặp Liêu Minh Tấn ở sân bay à " Tuyết Giao hỏi.
Cô nằm nói chuyện với Tuyết Giao và trao đổi thêm một số vấn đề khác.
" Ừ, mặc kệ ông ta, tớ nghĩ chúng ta nên đẩy nhanh tiến độ mới được "
" Tớ cũng nghĩ thế, mỗi ngày tớ đều phải giả vờ trước mặt hắn ta đã mệt lắm rồi "
Lời Tuyết Giao nói không hề sai chút nào, mỗi ngày Tuyết Giao phải đối diện với Liêu Minh Tề đã thế còn diễn những cảnh tình cảm nữa, Tuyết Giao ngáy đến tận cổ rồi.
" Cậu cố gắng một chút, sắp xong việc rồi "
" Tớ biết mà "
Biết là bạn mình đã cố gắng giúp đỡ cô rất nhiều xong việc có thời gian cô sẽ dẫn mọi người đi đây đi đó cho thoải mái.
Hai người nói chuyện vài phút nữa thì tắt máy, Viên Thi tiện tay bật tivi lên xem chút phim bởi vì anh đã qua thư phòng làm việc rồi, ở đây không ai nói chuyện nên cô cũng hơi