Tô Niên ngồi trong phòng vip trước mặt anh là đoạn video quay lại cuộc đánh nhau khi nãy, đám người này cũng thật to gan dám đến chỗ của anh để gây chuyện.
" Cho người trừ khử bọn họ đi " anh nhìn quan Châu Phong nói.
" Vâng lão đại "
Anh trước giờ không thích những kẻ đến gây chuyện chỗ mình, đặc biệt là ức hiếp người yếu thế.
Trước sau gì bọn họ cũng chết nên anh ra tay sớm hơn một chút thôi.
Hôm nay anh lại một mình đến bar lúc chiều Tô Niên có điện thoại rủ Hoắc Cảnh cùng uống rượu nhưng Hoắc Cảnh đã từ chối, anh thật không ngờ một ngày nào đó chính bản thân mình cũng bị người bạn thân này bỏ rơi.
Chơi đến hơn 9 giờ tối thì cả ba người lên xe đi về sẵn tiện trên đường đi cô đưa Tuyết Giao và Tuyết Hoa đi một vòng thành phố để hóng mát.
......................
Hôm nay cô vẫn đi làm như thường ngày, Viên Thi thức sớm để chuẩn bị, bà ngoại cũng đã làm xong bữa sáng cho cả nhà.
Có bà ngoại Chu ở đây thì cô không phải lo về việc ăn uống nữa.
" Trưa nay bà ngoại không cần nấu cơm, con sẽ đưa mọi người đi ra ngoài ăn " cô nói.
" Không cần tốn kém như vậy đâu, con cứ để tiền đấy mà sài " bà ngoại Chu đáp lại.
Biết cô đi làm rất cực khổ bà ngoại Chu cũng không nở tiêu sài tiền cháu bà phung phí được.
" Không sao, con đi làm là kiếm tiền nuôi ngoại mà, bà ngoại không cần phải lo cho con "
Bà ngoại Chu cả đời vất vả nuôi cô khôn lớn đến bây giờ cô phải bù đắp lại cho bà chứ.
Cô cố gắng kiếm tiền cũng chỉ để lo cho bà ngoại mình có cuộc sống tốt hơn thôi.
Bà ngoại Chu nhìn cô cười ấm, cũng may bà vẫn còn có Viên Thi để an ủi tuổi già.
Dùng bữa sáng xong cô và Tuyết Giao lái xe chạy đi, hôm nay Tuyết Giao đến Liêu thị để xin việc thử, do cùng đường nên cô đưa bạn mình đi luôn.
" Chúc cậu phỏng vấn thuận lợi " cô cười nói.
" Cảm ơn, lái xe cẩn thận đấy "
" Được "
Cô nhanh chóng chạy đến Hoắc Thịnh, vừa vào tới bàn làm việc đã gặp Lưu Mẫn Nhi đang ngồi ở đó chờ cô.
Dạo gần đây cô và Mẫn Nhi nói chuyện khá thân với nhau, đôi khi Mẫn Nhi đến đây còn mang hẳn cơm trưa tới cho cô.
Đúng là Lưu Mẫn Nhi vừa đẹp người lại còn tốt bụng nữa chứ.
" Em chờ chị có lâu không? "
" Không ạ, em mới tới thôi "
Nói chuyện lâu Lưu Mẫn Nhi rất thích tính cách vui vẻ này của cô, mỗi lần theo Hoắc Cảnh đến đây Mẫn Nhi đều ngồi lại trò chuyện cùng Viên Thi.
Mẫn Nhi cũng không dám làm phiền cô nhiều, cả hai chỉ ngồi nói chuyện một lúc thì Mẫn Nhi đi về phòng của Hoắc Cảnh và cô cũng tập trung làm công việc của mình.
" Chào chủ tịch " gặp chủ tịch mình dưới sảnh công ty cô liền lên tiếng chào hỏi.
Cô đi ăn với bà ngoại Chu và hai chị em Tuyết Giao về, vừa đặt chân vào công ty thì cô gặp ngay Hoắc Cảnh, thân làm nhân viên thấy chủ tịch thì tất nhiên phải hỏi một tiếng rồi.
Và Viên Thi đưa mắt nhìn người đàn ông đi cùng Hoắc Cảnh sau đó gật đầu nhẹ.
" Ừ, lên làm việc đi " Hoắc Cảnh trầm giọng đáp lại.
" Vâng " cô nói thì nhanh chân đi.
Cô cũng không muốn ở lại lâu, vị chủ tịch này của cô quá đổi lạnh lùng đi, đứng gần không được thoải mái lắm thế nên cô phải đi thôi.
Tại sao trợ lý Phùng lại chịu đựng được lâu vậy nhỉ?
" Sao? Cậu có hứng thú với thư ký mới của tôi à " Hoắc Cảnh nhìn anh nói.
Ngôn Tình Nữ Phụ
Thấy Tô Niên khi nãy cứ nhìn Viên Thi mãi tới lúc cô rời đi thì Hoắc Cảnh lên tiếng trêu chọc.
" Tôi chỉ thấy nhìn rất quen mắt thôi " anh không nhanh không chậm đáp lại.
Đúng thật là như vậy, quả nhiên nhìn cô rất quen mắt nhưng có điều anh chẳng thể nhớ ra đã gặp cô ở đâu.
Bởi thế nên từ lúc cô xuất hiện anh cứ mãi nhìn cô không rời.
" Quen sao? Vậy cứ từ từ suy nghĩ tiếp đi "
Có lẽ đây là lần đầu tiên Hoắc Cảnh nghe Tô Niên nói quen với một cô gái, bởi vì trước giờ Hoắc Cảnh chưa bao giờ nghe anh nhắc tới người khác giới nào cả.
Hôm nay chắc trời trở gió rồi.
Anh và Hoắc Cảnh có hẹn để làm một số việc khác nên hai người đã rất nhanh lên xe rời khỏi công ty.
Sau khi cô gặp Tô Niên ở dưới sảnh và cũng chẳng có ấn tượng gì sâu bởi vì cô không nhìn anh lâu chỉ gật đầu vì phép lịch sự mà thôi.
Một ngày của cô cứ thế mà trôi qua, tăng ca trở về nhà thì cô ngồi lại ăn tối xong thì trở về phòng nghỉ ngơi, quả nhiên làm công ăn lương không dễ chút nào.
Mệt chết cô rồi!
......................
" Anh Phùng, hôm nay chủ tịch không đến công ty sao? " cô quay qua hỏi trợ lý Phùng.
Thường ngày Hoắc Cảnh đến làm việc rất đúng giờ nhưng hiện tại đã gần 11 giờ trưa vẫn chưa thấy chủ tịch đi làm nên cô mới hỏi.
" Không, Mẫn Nhi nhập viện nên chủ tịch phải vào viện chăm sóc không đến công ty được "
Nhập viện? Chẳng phải hôm qua cô vừa mới nói chuyện với Mẫn Nhi sao? Thế mà hôm nay lại vào viện.
" Mẫn Nhi bị gì vậy anh? " cô tiếp tục hỏi.
" Ngã cầu thang, cũng không nghiêm trọng lắm, lát nữa anh sẽ đến thăm em ấy "
" Anh cho em xin địa chỉ với, rãnh em sẽ đi "
Thấy Mẫn Nhi bị như vậy cô không thể không đến thăm, cô sẽ tranh thủ thời gian chạy tới bệnh viện một chuyến vậy.
" Được "
Nhận được địa chỉ mà trợ lý Phùng gửi cho, có lẽ tối nay cô tăng ca xong thì sẽ tới bệnh viện luôn.
Quyết định vậy đi.
Tan ca về Viên Thi chạy đến siêu thị mua ít trái cây, chẳng lẽ cô đi tay không cũng phải mang quà tới chứ.
Nếu không thì ngại lắm.
Xong cô tiếp tục lái xe đến bệnh viện, Viên Thi đứng trước cửa phòng đưa tay lên gõ nhẹ.
* Cốc....!cốc....!cốc *
" Ai đấy? " giọng nói của Mẫn Nhi vang lên.
" Là chị, Viên Thi đây "
Bên trong Mẫn