“Lâm Du đâu rồi?” đối mặt với khuôn mặt tràn đầy ủy khuất của Lâm Nhất Thiến, biểu tình cũa Chu Tuyền giống như ăn cứt vậy, dị thường khó coi.
“Ô ô ô…” Lâm Nhất Thiến không trả lời, chỉ là khóc nức nở.
“Lâm Du rốt của ở đâu rồi? ” Nắm chặt bả vai Lâm Nhất Thiến, Chu Tuyền hận không thể giết người. Hắn thật vất vã mới đi được tới bước này, trước mắt thấy có thể đem vị trí người thừa kế của Chu Lăng kéo xuống, nhưng bây giờ mọi thứ tất cả đều công cốc rồi.
“Đủ rồi! chuyện đã như vậy, coi như cậu đem Nhất Thiến giết chết, cũng không có khả năng đem Lâm Du đổi lại”,trơ mắt nhìn con gái bị khi dễ, Tôn Uyển Đình đưa tay qua, kéo Chu Tuyền đang nổi giận đùng đùng ra, “Cậu nói! Nhất Thiến nhà ta có cái gì không bằng Lâm Du chứ ?”
“A” Lâm gia làm chuyện xấu còn muốn cáo trạng trước, còn buộc hắn đi vào khuôn khổ? Chu Tuyền trầm mặt xuống, giọng nói mỉa mai, “ Trong tay Lâm Du có 30% cổ phần Bác Dương, còn có di sản gia gia của cô ấy để lại, còn cô ta? Có không?”.
Lâm Nhất Thiến dừng khóc lại, sắc mặt Tôn Uyển Đình ngay lúc đó cũng trở nên thật khó coi. Chu Tuyền nói đúng, bọn họ không thể nào phản bác, cũng không biện giải được.
“Chỉ là 30% cổ phần? chẳng lẽ Chu tam thiếu cho là, đường đường là con gái ruột thịt của tổng giám đốc Bác Dương còn thiếu chính chừng đó cổ phần?” Lâm Hồng Tín bỗng nhiên mở miệng, muốn cứu vãn cục diện trước mắt.
“Không sai! Nhất Thiến chính là nữ nhi ruột thit của hai chúng ta, là người thừa kế Bác Dương đường đường chính chính! Cậu cưới Nhất Thiến, đồng nghĩa với việc trở thành người thừa kế Bác Dương! Chờ cậu ngồi lên vị trí tổng giám đốc Bác Dương, chẳng lẽ cậu vẫn còn để mắt tới số cổ phần của Lâm Du sao?”. Không nghĩ tới Lâm Hồng Tín sẽ vạch trần thân thế của Lâm Du, bất quá trước mắt, Tôn Uyển Đình không thể nghĩ ra biện pháp tốt hơn.
“Con gái ruột thịt? Lâm Du không phải con gái của Lâm gia?” Nhìn Chu Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình không giám tin, nói gì Chu Tuyền cũng không tin. Ai cũng biết, trước khi chết Lâm An Yến yêu thương nhất chính là Lâm Du, sau khi chết phần lớn di sản cũng là để cho Lâm Du làm đồ cưới!
“Nó phải, nhưng không phải con gái của Lâm Hồng Tín ta”. Chuyện bên trong, Lâm Hồng Tín cũng không muốn nói nhiều, chẳng qua là trong lòng đã có dự tính liếc Chu tuyền một cái, “So với cổ phần người chết lưu lại, người sống quan trọng hơn, có đúng không?”.
“Ông thân là tổng giám đốc xí nghiệp Bác Dương, đây dược xem là lời hứa với tôi sao?”. Giọng của Chu Tuyền rất âm trầm, đáy mắt đen như mực làm người khác rùng mình. Nếu như Lâm Hồng Tín giám lừa hắn, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua!.
“Nhất Thiến đã gả cho cậu làm vợ, chỗ Lâm Du đi chắc cậu cũng có thể đoán được. Cậu cảm thấy, tôi có lý do gì để lừa cậu?”. Thân phận của Chu Tuyền, Lâm Hồng Tín đã sớm tra hết rồi. Nếu không phải như thế, hắn làm sao để mặc cho Lâm Du gả cho Chu gia nhị thiếu gia? Chu Tuyền vốn không phải đối tượng số một Lâm Hồng Tín lựa chọn, nhưng so với việc đem Nhất Thiến đi Hứa gia chịu hành hạ, hắn không thể lùi lại nên mới đưa ra nước cờ này.
Lâm Nhất Thiến đắc tội với Hứa gia, chuyện này cũng không tính là bí mật gì. Ngày hôm qua Hứa gia qua Lâm gia đón Lâm Nhất Thiến, chuyện này mọi người đều biết. Chẳng qua Hứa gia công khai nói sẽ không làm tiệc rượi, cũng không mở yến hội, trong lòng mọi người đều biết lý do, tất cả đều giữ vững im lặng.
Bây giờ xem ra, sợ rằng Lâm gia chính là râu ông nọ cắm cằm bà kia, cưỡng ép Lâm Du không phải là nữ nhi ruột thịt gả qua Hứa gia bên kia rồi. Đối với Lâm Du, Chu Tuyền có yêu mến, nhưng chưa bao giờ đem tình cảm này khắc xâu trong lòng. Nếu Lâm Nhất Thiến có thể đem lai lợi ích nhiều hơn cho hắn, hắn dĩ nhiên sẽ là lựa chọn hợp tác cùng Lâm Hồng Tín.
Cùng với Lâm Hồng Tín nhất trí ý kiến , hôm đó Chu Tuyền liền cầm hộ khẩu, mang theo Lâm Nhất Thiến đi lĩnh chứng.
Dĩ nhiên, bên ngoài, Chu tam thiếu đón dâu chính là Lâm đại tiểu thư. Chu Tuyền tự nhận thân phận mình không đủ lớn, không giám đắc tội với Hứa gia, chỉ có thể lừa đến đâu hay đến đó. Dù sao khi Hứa gia phát hiện sai người, lúc đó hắn cũng là người bị hại, có thể thoát thân như thường rồi.
Khi Chu Tuyền cùng Lâm Nhất Thiền lĩnh giấy hôn thú, Hứa gia nhận được tin tức đầu tiên. Hứa gia lâm vào một mảnh kiềm chế, ngay cả sắc
mặt Hứa gia gia cũng u buồn.
“Chu Tuyền là con thứ Tư của Chu gia, Chu Lăng mới là người thừa kế chính đáng. Nếu như Hứa gia giúp Chu Lăng ngồi vững trên vị trí Chu thị tổng giám đốc, Chu Tuyền có làm gì đi nữa cũng phí công”. Nghe được động tĩnh dưới lầu, cố ý xuống lầu rót nước Lâm Du lơ đãng nhắc nhở.
“Cô nói là sự thật?” Chu Tuyền là con thứ tư? Hứa Chấn Thiên cũng chưa từng nghe nói qua.
“ Hứa gia gia cho người điều tra một chút không phải sẽ biết sao?” Thân là vị hôn thê của Chu Tuyền, Lâm Du biết chuyện này cũng ai không ngạc nhiên. Cũng vì vậy, Lâm Du mới yên tâm nói cho Hứa gia nghe.
Hứa Chấn Thiên nhíu mày một cai: “Đi tra một chút”.
“Vâng” Hứa Diệp Lỗi trước khi rời đi, ngầm liếc mắt nhìn Lâm Du một cái.
Biết người Hứa gia đối với mình rất phòng bị, Lâm Du nói xong cũng không nán lại nữa, trực tiếp đi lên lầu, vào phòng Hứa Mạch.
Hứa Mạch cũng không có tỉnh lại, giống như rơi vào trạng thái ngủ say…ngủ, ngủ say? Lâm Du theo bản năng nhìn vào dấu trăng lưỡi liềm trong lòng bàn tay một cái.
Cô uống ước ở cái ao đó liền bất tỉnh, sau khi tỉnh lại chẳng những trở lại bảy năm trước, còn có thể nghe tất cả những âm thanh trong phạm vi nhất định? Có thể nói là rất thần kì! Không biết, nước ao đối với Hứa Mạch có hữu dụng hay không?
Bất kể có hữu dụng hay không, trước tiên thử một chút! Dù sao cho đến bảy năm sau, Hứa Mạch cũng không có tỉnh lại. Bất quá cùng lắm là nằm trên giường cả đời, cô cũng sẽ không bỏ mặc hắn!
Nghĩ đến đây, Lâm Du mặt không đổi sắc xách bình nước đi vào phòng vệ sinh.
Tối qua trong lúc ngủ cô vô tình nghe được người Hứa gia thảo luận, mới biết được căn phòng Hứa Mạch trừ phòng vệ sinh ra, các nơi khác đều có cài đặt máy theo dõi nghiêm ngặt.
Đối với việc bị theo dõi, Lâm Du cũng không cảm thấy chán ghét hay không ưa. Hiện nay Hứa Mạch không giống với người thường, nếu bị người khác làm tổn thương, hắn cũng không thể nào phản kháng được. Mà với thân phận nhạy cảm của cô bây giờ, Hứa gia không cảnh giác mới là lạ?
Sợ Hứa Mạch uống nhiều sẽ cảm thấy khó chịu, Lâm Du cầm muỗng nhỏ thận trọng cho hắn uống mấy ngụm, cũng không tiếp tục cho uống nữa. Dục tốc bất đạt, cô có chính là kiêng nhẫn.
Nước còn dư lại trong ao, Lâm Du cũng không lãng phí, lấy nước trực tiếp giúp Hứa Mạch lau chùi mặt, tay và chân.
Về phần thân thể Hứa Mạch, Lâm Du vẫn đang do dự. Cũng không phải cô xấu hổ, mà là cô không xác định khi người Hứa gia thấy cô đem Hứa Mạch cởi hết giở trò, có thể hay không không nhịn được mà chạy vào đánh cho cô một trận?
Bất quá có thể xác định nhất là, bắt đầu từ hôm qua khi Hứa gia gia ngầm thừa nhận cho cô lưu lại, tất cả mọi chuyện chiếu cố Hứa Mạch đều đã rơi đến trên tay Lâm Du.
Đối với tín nhiệm của Hứa Chấn Thiên, Lâm Du rất là cảm kích. Mặt dù, phần tín nhiệm này cũng không nhiều, hơn nữa họ cũng là cố ý làm lộ ra chuyện máy theo dõi.
Một đêm này, Lâm Du chưa có trở về căn phòng cách vách, mà là ngồi ở mép giường bên cạnh Hứa Mạch. Cô có thể đảm bảo ao nước không có độc, nhưng vẫn lo lắng Hứa Mạch thân là người thực vật sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn mà cô không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì không yên tâm, Lâm Du cả đêm cũng không ngủ, cầm sách hướng về Hứa Mạch đọc cả đêm.
Cho đến khi trời sáng, sau khi chắc chắn Hứa Mạch không xuất hiện bất kì khác thường nào, Lâm Du rốt cuộc mới yên lòng đứng lên, ở trên trán hắn ấn xuống một nụ hôn: “Anh làm rất tốt, cố gắng lên!”.