Lần đầu tiên thấy Bạch Tử Cúc lễ độ với mình như vậy, hơn nữa, còn gọi cô ta là chị dâu, Vương Gia Nhĩ đột nhiên có chút không thích ứng kịp, lúng túng cười đáp: "Không sao, một cái nhấc tay mà thôi, em không sao chứ, có muốn đưa đến bệnh viện hay không?"
"Không cần, em đi vệ sinh một chút là đỡ thôi, chị mau cầm nước cho anh ấy đi!" Bạch Tử Cúc liền thúc giục.
Vương Gia Nhĩ cũng không muốn chần chừ thêm nữa, lập tức cầm lấy chai nước đi đến chỗ Hàn Minh Tuấn đang đợi.
Chân trước cô ta vừa mới vừa đi, Bạch Tử Cúc chân sau liền đứng thẳng người, nhìn thấy anh trai mình cách đó không xa đang trò chuyện với mấy nhân viên của ảnh viện áo cưới vội vã chạy tới, lôi Bạch Chấn Hưng đi với mình.
"Làm gì thế?" Bạch Chấn Hưng nhìn em gái, có chút tò mò hỏi.
Anh cứ đi theo em là được.
".
Cô không hề nói gì, chỉ nhanh nhanh chóng chóng kéo anh trai đi theo đằng sau Vương Gia Nhĩ
Nếu Gia Nhĩ và Minh Tuấn có quan hệ mờ ám, lại dưới tình huống không có ai ở đấy, lúc gặp mặt nhau, nhất định sẽ có chuyện gì đó phát sinh.
Cô sẽ phải để cho anh trai mình tận mắt nhìn thấy, đôi cẩu nam nữ kia xấu xa đến cỡ nào.
Mà lúc này Vương Gia Nhĩ lại hoàn toàn không biết gì, cầm chai nước trong tay dần dần tiến gần đến người đàn ông đang nằm trên thảm cỏ cách đó không xa.
Mỗi một bước đến gần anh, lòng của cô ta cứ như bị gai đâm vô cùng đau xót.
Cô ta thật không nghĩ ra, tại sao bây giờ anh lại muốn đối xử như vậy với Bạch Tử Cúc, thậm chí còn không để ý đến cảm thụ của cô ta, diễn trò ân ân ái ái ở ngay trước mắt.
Cô ta thật sự tức giận, rất muốn đi tìm anh để hỏi cho ra lẽ.
Tức giận đùng đùng đi tới bên cạnh Hàn Minh Tuấn, còn chưa mở miệng, đã bị anh nhìn thấy, sau đó giật mình ngồi dậy, đang muốn hỏi cô ta tới làm cái gì, đột nhiên nhìn thấy trong rừng cây cách đó không xa hình như có bóng người, vì thế anh lập tức đưa mắt ra hiệu cho Vương Gia Nhĩ biết.
Vương Gia Nhĩ coi như