Lục Tiêu Triết gật đầu, nhìn về phía Tần Mạc nói: "Cậu cứ ngồi ở đây một lát, trước đó anh đã đồng ý mua cho tiểu Nặc một món đồ trang sức, anh
đi lấy cho em ấy xem đã.”
Tần Mạc liền vẫy tay đáp: "Đi thôi."
Vì thế, hai anh em họ Lục liền đứng dậy đi ra khỏi đó.
Hai người chân trước mới vừa đi, Thẩm Diễm liền cười rộ lên, nhấc chân
đá đá Tần Mạc: "Jo, mấy ngày không gặp, cậu lại càng đẹp trai hơn đấy.".
Ánh mắt Tần Mạc lạnh lùng bắn lại: "Có tiến triển gì mới không?"
Thẩm Diễm cảm thấy người bạn này của mình thật sự không biết đùa là gì, vừa thấy mặt đã nói đến công việc rồi.
Không khỏi nghiêm mặt lại, đàng hoàng tử tế báo cáo: " Những cổ phần của công ty Lục thị, đã thu mua được tương đối, hiện tại, chỉ cần một mồi
lửa, gây ra chút sự cố, thì Lục thị lập tức gặp đầy nguy cơ rồi."
"Ngay sau đó chúng ta lại giật dây cho đám cổ đông nhào nháo một phen,
Lục Chấn Thiên mà không từ chức thì tôi không phải mang họ Thẩm nữa.".
"Đúng rồi!". Thẩm Diễm đứng lên đi đến gần Tần Mạc, giảm âm lượng khẽ
nói: "Có phải cậu và Vãn Tịch để lộ ra dấu vết gì hay không mà Lục Duẫn
Nặc lại muốn điều tra về cậu."
Tần Mạc cũng đã sớm đoán được điều này, nên chỉ nhếch môi cười, ngay cả đáy mắt cũng mang đầy vẻ châm chọc.
"Cô ấy thì có thể có điều tra ra cái gì chứ?"
"Ai!", Thẩm Diễm lắc đầu thở dài: "Đáng tiếc, đáng tiếc, Lục Duẫn Nặc
lại nhờ Lục Tiêu Triết điều tra, mà Lục Tiêu Triết lại giao việc này cho tôi, bọn họ không thể nào ngờ được, Thẩm Diễm tôi lại người của Tần Mạc cậu, ha ha. . . . . ."
Tần Mạc lạnh lùng trừng mắt nhìn lại, Thẩm Diễm ngay lập tức liền ngậm
miệng, sau đó, vừa cười vừa giải thích: "Ý của tôi là tôi với cậu cùng
đi một thuyền, cậu đừng có hiểu sai ý tôi nhé.".
Tần Mạc hừ lạnh, anh mà lại hiểu sai sao!
"Vậy cậu trả lời như thế nào?"
Thẩm Diễm mấp máy môi, ngước đôi mắt hoa đào lên nhìn chằm chằm vào Tần
Mạc: "Đương nhiên nói không có kết quả rồi, bằng không thì làm sao bây
giờ? Nói với Lục Duẫn Nặc rằng chồng của em quả thực có quan hệ không
chính đáng với chị dâu của em à, hai người các cậu hãy chú ý một chút
đi."
Vừa nói xong , lại nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh bắn về phía mình, Thẩm
Diễm liền trở nên đứng đắn: "Mà tôi cũng không dám chắc, Lục Tiêu Triết
có nhờ người khác đi điều tra nữa hay không.".
"Cứ để bọn họ điều tra, Tần Mạc tôi làm việc, lúc nào cũng quang minh lỗi lạc.".
"Khụ!", Thẩm Diễm suýt chút nữa liền bị sặc nước, lại nhấc chân đạp cho
Tần Mạc một cái: "Cậu