Thì ra hắn nghĩ rằng người cô yêu là Duy.Cũng phải, nhìn xấp ảnh chụp hôm nay, lại thêm đủ loại dấu hiệu trước đó, hắn nghĩ vậy cũng không có gì là lạ. Cô làm sao có thể trách hắn hiểu lầm, trong khi cô đã biết hắn chưa từng dành sự quan tâm cho cô."Không phải anh ấy, là một người khác, anh không quen đâu."Tránh cho hắn hiểu lầm mà chạy đi làm khó Duy, cô phải nói rõ ràng cho hẳn biết giữa anh và cô hoàn toàn trong sạch.Cô và anh vẫn là những người bạn thân thiết bao nhiêu năm nay, không thể để cho anh vì cô mà gặp chuyện gì."Không phải hắn ta thì là ai? Rốt cuộc cô đã dây dưa với bao nhiêu người sau lưng tôi?"Hiểu biết của hắn về cô quá ít, chỉ có vài lần bắt gặp cô tiếp xúc với người khác giới, một lần trong quán bar, một gã đàn ông sau này chưa từng thấy mặt, một lần là mấy tấm ảnh hôm nay, một lần khác là thấy cô lôi lôi kéo kéo nói chuyện với bác sĩ trong bệnh viện, ở ngay chính chỗ này.Cẩn thận loại trừ, thì người duy nhất có thể có quan hệ tình cảm ngoài luồng với cô, chính là Duy. Nhưng khi hắn hỏi, cô lại phủ nhận hoàn toàn. Chẳng lẽ cô thật sự có thể qua mắt hắn, qua mắt cả những người hắn sắp xếp để theo dõi cô?Hắn không tin chuyện đó có thể xảy ra, dù sao những người hắn tìm tới cũng đều là người chuyên nghiệp, nên cẩn thận rà soát lại trong đầu tất cả những gã đàn ông từng xuất hiện xung quanh cô. Biết đâu sẽ tìm ra được kẻ đó.Tất nhiên, đến bây giờ hắn cũng chưa suy nghĩ kĩ, tìm ra kẻ đó rồi sẽ làm gì. Hắn chỉ biết, bằng mọi giá hẳn phải tìm ra được gã gian phu đó của cô."Có quan trọng hay không? Anh có nhất thiết phải biết hay không? Dù sao anh mập mờ với bao nhiêu người, cả sau lưng và trước mặt tôi, tôi cũng đâu cần phải biết."Hån đâu thể nói ra khỏi miệng lý do được, cô không cần biết vì cô không hề bận tâm, nhưng hắn thì khác, hắn muốn biết kẻ đó là ai, muốn biết kẻ đó đối xử với cô như thế nào, cũng muốn biết kẻ đó có điểm nào hơn hắn, và tại sao thay vì an phận với hẳn, cô lại đem lòng yêu một gã trời ơi đất hỡi nào đó."Có, tôi nhất thiết phải biết. Tất cả mọi chuyện cô làm đều có quan hệ đến thể diện của tôi và thể diện của nhà họ Lục. Lỡ như cô yêu phải một gã chẳng ra gì, không phải là ném mặt mũi của tôi đi sao?"Đúng, cô đã yêu phải một gã chẳng ra gì, chính là người đang đứng trước mặt cô đây, vài phút trước vẫn còn tình chàng ý thiếp, ngọt ngọt ngào ngào với chị gái cô, vài phút sau lại kéo tay cô ép hỏi người cô yêu là ai. Thật sự là một gã đàn ông khốn nạn.Cô quay mặt sang một bên, nhìn ra ngoài ô cửa kính. Trời sẩm tối, ánh sáng mặt trời rạng rỡ của ban ngày dần dần nhường chỗ cho bóng đêm bao trùm vạn vật. Một vài bóng đèn điện ngoài sân bệnh viện được bật lên, hắt thứ ánh sáng mờ mờ vào tán cây đen thẫm ngoài cửa sổ."Không phải anh cho người theo dõi tôi sao? Anh có thể bảo họ moi ra tin tức, cần gì phải hỏi tôi cho phí công sức."Động tác quay đầu tình cờ khiến nửa bên mặt của cô nghiêng về phía hắn, dưới lớp phấn phủ trắng hồng, hắn nhìn thấy một vết đỏ mờ giống như dấu tay. Không tiếp tục tranh cãi vô bổ, hẳn đưa tay lên chạm nhẹ vào má cô, hỏi:"Mặt cô... bị làm sao thế?"Đó là dấu tay khi cô bị mẹ tát hôm nay. Vốn tưởng không có gì đáng ngại, nhưng khi chuẩn bị ra ngoài lại thấy dấu tay đỏ hồng hơi sưng trên một bên mặt, khá rõ ràng, nên cô dùng phấn phủ che đi, đó cũng là lý do khiến cho cô ngày hôm nay make up đậm hơn ngày thường."Không có gì, tôi bất cẩn bị ngã thôi."Cô nghiêng đầu, tránh đụng chạm của hắn. Cảm thấy không cần thiết nói ra sự thật, để tránh phải giải thích một loạt