Trước giờ, trong nhà họ Tô, địa vị của thứ nữ như cô không cao, kẹp giữa chị cả là đại tiểu thư danh chính ngôn thuận, em trai từ nhỏ đã được định sẵn là người thừa kế, cô gần như là một người trong suốt. Lời nói không hề có sức nặng, cũng như lớn lên thế nào, làm những việc gì, chẳng ai quan tâm uốn nắn.Vả lại, so với chị gái được lòng người nhà, thì cô lại khó thân cận với người khác. Nếu không có những biến cố sau đó, cô sẽ vĩnh viễn là đứa con gái chẳng được ai quan tâm của nhà họ Tô, có lẽ sau khi lớn lên cũng sẽ kết hôn với một người môn đăng hộ đối, củng cố cho địa vị của dòng họ.Con cháu thế gia như họ, từ nhỏ đến lớn, ngay cả khi bước vào cung điện hôn nhân, mọi được đi đều được người lớn trong nhà cẩn thận tính toán, làm sao để mang lại lợi ích lớn nhất.Giống như việc Hoàng và chị gái cô yêu nhau, nếu không phải hôn nhân giữa hai nhà là dệt hoa trên gấm, thì làm sao có thể được cho phép qua lại lâu như vậy.Cũng chính bởi vì nhà cô vô cùng xem trọng cuộc hôn nhân suýt nữa thành đó, mới càng không nghĩ rằng cô đủ tư cách để sinh con nối dõi cho nhà chồng. Họ còn đang chờ đợi chị gái cô ra tù, trở về vị trí vốn có là bà chủ nhà họ Lục. Trong mắt họ, kể cả mẹ cô, cảm xúc của cô chưa bao giờ là thứ cần phải suy xét đến.Họ có thể đặt lợi ích lên trên tất cả, nhưng cô thì không. Vì nếu như cô thật sự mang thai, đứa trẻ này sẽ là giọt máu sinh ra từ trong tim cô, là đứa con mà cô ngàn lần quý trọng. Làm sao cô có thể vì lợi ích của ai đó mà giết chết chính con đẻ của mình được.Chưa nói tới trên đời này không có chuyện gì là hoàn toàn bí mật, lấy thủ đoạn của nhà họ Lục, nhất định sớm muộn cũng sẽ tra ra, bản thân cô cũng chẳng thể nào hạ quyết tâm làm một việc tàn nhẫn, vô nhân đạo đến như thế."Mẹ đang nghĩ gì vậy? Bây giờ còn chưa biết đó có phải sự thật hay không, cho dù là phải, đó cũng là con của con, cháu ngoại của mẹ. Mẹ đưa ra chủ ý độc ác như vậy, có nghĩ tới cảm nhận của con không?"Cô biết rằng mình nói mấy lời này cũng chỉ là phí công vô ích, vì mẹ cô sẽ không bao giờ thay đổi quan niệm thâm căn cố để chỉ vì một vài lời nói của cô. Cũng giống như cô không bao giờ có thể vâng lời bà làm những chuyện trái với đạo lý được."Sớm muộn gì cũng ly hôn, sinh đứa nhỏ làm gì? Để sau này dựa vào nó chiếm lợi từ nhà họ Lục, hay để đấy cho chị con khó sống? Có đứa con của con sờ sờ ra đấy, chị con có sinh thêm mấy đứa nữa thì cũng không thể làm gì được."Nhìn thái độ của ông nội nhà họ Lục, người cầm quyền cao nhất của dòng họ suốt mấy chục năm, bà đương nhiên biết, nếu cô thật sự sinh ra đứa con đầu lòng của Hoàng, thì địa vị của cô sẽ một bước lên mây, sau này chị gái cô trở về, mỗi bước đi sẽ đều vô cùng khó khăn. Bà muốn bóp nát nguy cơ từ trong trứng nước, tốt nhất là không thể để đứa trẻ này nhìn thấy ánh sáng mặt trời."Mấy lời đó là lời một người làm bà, làm mẹ như mẹ nên nói ra sao?"Cô cũng không chờ đợi câu trả lời của bà, chỉ nói thêm một câu như vậy rồi cúp máy. Đã quá thất vọng vào thân tình rồi, tiếp tục cuộc gọi chỉ càng làm cô thêm đau lòng mà thôi.Bên kia, bệnh nhân mang số ngay trước số của cô đã vào phòng khám, Hoàng đứng dậy, bước nhanh về phía này. Cô thấy vậy cũng quay lại đó ngay chứ không chần chừ nữa.Thăm khám, đóng tiền, xét nghiệm máu, dày vò mất nửa buổi chiều mới cầm được kết quả xét nghiệm trở về phòng khám ban đầu. Bác sĩ cầm tờ kết quả xét nghiệm, mỉm cười nhẹ nhàng nói với cô:"Vợ chồng trẻ chắc đang sốt ruột có con lắm nhỉ? Đừng lo lắng quá, khám sàng lọc tiền hôn nhân cho kết quả hai người đều hoàn toàn bình thường, chuyện có thai chỉ là sớm hay muộn thôi. Nhưng lần này thì không phải nhé. Mệt mỏi, hơi tức vùng hạ vị có thể do chu kì kinh nguyệt không đều, gần đây sắp tới chu kì tiếp theo. Cảm giác buồn nôn có thể do vấn đề về tiêu hóa. Mất ngủ là do trạng thái tâm lý không ổn định. Nên lưu ý là đôi khi chu kì kinh nguyệt bị rối loạn cũng có thể gây ra những vấn đề này. Nếu kéo dài và lặp lại nhiều lần thì nên đi khám chuyên khoa. Còn theo kết quả xét nghiệm máu này, nồng độ HCG hoàn toàn bình thường, không tăng, có thể kết luận chắc chắn là hiện tại không mang thai."Cô cũng không thể nói rõ hiện tại mình đang thất vọng hay đang thở phào nhẹ nhõm. Một cục đá nghẹn nơi lồng ngực đã được lấy đi, nhưng trong lòng lại có một chút cảm giác mất mát khó hiểu, giống như, ở một nơi nào đó, cô vẫn âm thầm hi vọng đã có thêm một sinh mạng mới lặng lẽ nảy mầm.Hoàng ngồi bên cạnh, chăm chú nhìn sắc mặt của cô thay đổi khi nghe bác sĩ thông báo rằng không có thai, nhưng hắn chẳng thể nào hiểu nổi phản ứng của cô, vì không tỏ ra nhẹ nhõm như thoát được gánh nặng, cũng không tỏ ra buồn rầu,