Cố Thanh Thanh đang lên lầu nghe được dưới chân bước lệch một bước, thiếu chút nữa lăn xuống từ trên cầu thang!Lãnh Tư Thành tiến lên hai bước, từ phía sau dùng thân thể rắn chắc hứng lấy cô, cánh tay duỗi ra, cánh tay rắn chắc ôm thân thể của cô lại, một tay kia đỡ lấy vòng eo nhỏ mềm của cô. Ngữ điệu tựa hồ là ghét bỏ, nghe lại giống như tán tỉnh: “Người bao lớn rồi, đến đường cũng đi không tốt. Thật không biết em có thể làm cái gì.”Nếu không phải sắc mặt anh bình tĩnh, ánh mắt tĩnh đạm, Cố Thanh Thanh còn tưởng rằng, câu nói vừa rồi kia của anh thật là có ý đồ đặc thù gì với chính mình!“Em không……” Cố Thanh Thanh vừa muốn phủ nhận, Lãnh Mặc phía sau liền cười nói: "Chị dâu cả và anh cả thật ân ái! Dán chặt như vậy, mặt chị dâu cả đều đỏ.”“Anh cả và chị dâu cả của con là vợ chồng, thân cận một chút là bình thường, trẻ con quản nhiều như vậy làm cái gì.” Mộ Thanh Vũ bình tĩnh sờ sờ đầu cô, đưa tới Lãnh Mặc khó chịu kháng nghị: "Con lại không phải tiểu Wales!”Tiểu Wales ở ổ chó dưới lầu của nó “gâu” đáp lại một tiếng.Cố Thanh Thanh cũng không dám nhiều lời một chữ nữa, cũng không dám làm