“Này, Lãnh Tư Thành! Anh không thể như vậy!” Cố Thanh Thanh nóng nảy, qua khứ không phát hiện Lãnh Tư Thành lại có thể vô sỉ như vậy! Cô không ra, liền lấp kín cửa, để đêm nay cô không ra được!Cô gần như lập tức mở khóa ra, vặn mở cửa, vừa mới lao ra -- tủ đầu giường ngoài cửa đã đặt xa, chỉ có Lãnh Tư Thành dù bận vẫn ung dung, vẻ mặt thanh lãnh đứng ở một bên, như là ôm cây đợi thỏ.Lãnh Tư Thành hất cằm lên, tuy rằng ánh mắt thanh lãnh, mặt lại lộ vẻ đắc ý: “Tôi liền nói, cô bao lớn rồi, đến chuyện này cũng sẽ bị lừa. Thật không biết cô có thể làm cái gì.”Lúc đang nói chuyện, anh tay mắt lanh lẹ ngăn cản xu thế ý đồ đóng cửa của cô lại, hai tay kiềm trụ bả vai cô, đưa cô tới mép giường, đẩy ngã.Cố Thanh Thanh còn muốn giãy giụa, Lãnh Tư Thành đã sớm nhanh tay nhanh chân lợi dụng ưu thế tay chân dài, nhanh chóng ngăn cản cô phản kháng, đều đè cả người cô ở trên khăn trải giường. Anh ở trên, cô ở dưới, ánh mắt anh thanh lãnh nói: “Đều nói cô là chân ngắn nhỏ tay ngắn nhỏ, còn dám chống đối tôi, thật là không biết tự lượng sức mình.”Cố Thanh Thanh thiếu chút nữa đã tức chết! Không chống đối anh, chẳng lẽ muốn để cho anh chiếm tiện nghi của mình sao? Vừa định phản bác, Lãnh Tư Thành còn nhìn xuống từ trên cao, trước mở miệng nói: “Cô hẳn là cảm thấy vinh hạnh. Gia thế, bằng cấp, diện mạo, dáng người, không có một điểm đặc biệt, lại có thể gả cho một người đàn ông ưu tú như tôi.”Gặp qua tự luyến, chưa thấy qua tự luyến như vậy!Nếu năm đó, Lãnh Tư Thành một bộ diện mạo như bây giờ xuất hiện ở trước mặt cô -- cô nhất định sẽ không thích anh!“Hơn nữa,” Lãnh Tư Thành nói, bỗng nhiên ngừng lại, con ngươi màu hổ phách, tĩnh đạm nhìn nhìn cô, mím môi, “Tôi sớm đáp ứng với cha mẹ, đứa bé nhà họ Lãnh chúng tôi, cần phải chui từ trong bụng Lãnh phu nhân cưới hỏi đàng hoàng ra mới được.”Này vẫn là lần đầu tiên, anh chính miệng yêu cầu đứa bé với cô!“Chẳng lẽ mẹ chưa từng nói với cô sao?” Một câu của Lãnh Tư Thành, nháy mắt làm Cố Thanh Thanh thanh tỉnh không ít. Ngô Ái Mai liền không nói, lần trước Lạc Thanh Tuyết còn hỏi đến bọn họ có tính toán sinh con không. Hai lần kêu cô lên, tuy rằng không có nói rõ bảo cô mau chóng mang thai, nhưng là, tâm muốn hòa hoãn quan hệ vợ chồng của bọn họ là nhất định.Nói cách khác, nếu không phải vì không thể không minh bạch đứa con nhà họ Lãnh, hiện tại anh liền sẽ không đối với cô thân cận như vậy ?Tuy rằng biết đây là sự thật, bằng không không thể giải thích vì sao vừa rồi anh sẽ tới gần cô. Anh mấy lần nhắc tới chuyện mang thai, phỏng chừng, là lần trước cha mẹ anh gõ anh đi?Anh rõ ràng là không nghĩ muốn đứa bé, đặc biệt là, không nghĩ muốn chế tạo ra loại con nối dõi không có tình cảm, chỉ là vì nối dõi tông đường này!Mỗi lần nhìn thấy cô chuẩn bị đúng lúc đầy đủ các biện pháp, trong lòng anh đều không hề có tư vị. Luôn cảm thấy trong lòng cô còn có Nhiếp Chi Ninh, luôn cảm thấy cô còn quên không được. Nhưng hiện tại, tuy rằng Nhiếp Chi Ninh về nước, nhưng anh ta cũng đã đính hôn với Từ Tử Câm. Hôm nay anh chú ý quan sát cô và Nhiếp Chi Ninh giao lưu, tuy rằng Nhiếp Chi Ninh đối với cô, còn có một ít cảm giác buồn bã mất mát, nhưng anh có thể rõ ràng cảm giác được, thái độ Cố Thanh Thanh lãnh đạm, tựa hồ có ý tứ cố ý phủi sạch.Có lẽ là bởi vì Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh đính hôn, làm cô nhận thức được, cho dù cô ly hôn -- bọn họ cũng không quay về được?Cho dù, anh chỉ là “vật thay thế” Nhiếp Chi Ninh trong sinh mệnh cô cũng không sao, anh không thể lại để cho cô và Nhiếp Chi Ninh có một chút cơ hội!Đêm nay, nhất định phải đặc biệt nỗ lực……Lãnh Tư Thành nhìn thấy cô đột nhiên an tĩnh lại, còn