Cố Thanh Thanh hoảng sợ, trong nháy mắt trời đất quay cuồng, tay vô thức liền ôm cổ anh. Lãnh Tư Thành không phải chán ghét cô sao? Đến ở trước mặt mẹ anh giả vờ một chút, duy trì biểu hiện “Ân ái” giả dối cũng không muốn, sao lại sẽ……Lãnh Tư Thành bế cô lên, giọng nói lãnh đạm hỏi: “Đi toilet, hay là về giường?”“Không cần đi toilet.” Sắc mặt Cố Thanh Thanh tái nhợt lắc đầu, Lãnh Tư Thành cũng không thèm liếc mắt nhìn tới cô một cái, xoay người đặt cô ở chính giữa giường.Chính cô xốc chăn lên, chăn ấm áp vừa bao bọc, giống như là sức sống toàn thân đều đã trở lại. Chỉ là tiệc vui chóng tàn, cho dù lúc ấy ấm áp không ít, lạnh băng trong xương cốt lại tập kích lên.Lãnh Tư Thành cũng xốc chăn lên trở về, còn không quên ghét bỏ ném một câu: “Tôi không thích mùi máu tươi, cô tốt nhất ngủ thành thật một chút!”Cố Thanh Thanh không nói chuyện, chỉ là ở trong chăn gật gật đầu biên độ nhỏ.Trong lúc nhất thời, hai người đều không nói chuyện, an an tĩnh tĩnh ngủ đi.Cố Thanh Thanh cũng muốn ngủ, chỉ cần có thể ngủ liền không đau. Nhưng cố tình, chỗ bụng nhỏ như là ẩn dấu một khối băng, lạnh đến hai tay hai chân cô đều rét run.Lãnh Tư Thành bên cạnh ngược lại như cái lò sưởi, trong lúc hít thở, chỉ cảm thấy quanh thân anh quanh quẩn tràn đầy khí nóng. Cho