Anh hơi hơi rũ mắt, nhớ tới tư thái vừa rồi anh tiếp cận, cô trốn tránh.Ngay sau đó anh chậm rãi ngồi trở lại ghế dựa, mí mắt hơi nhấc, ánh mắt cũng dần dần khôi phục bình thường, ngay cả biểu tình trên mặt, cũng dần dần thu liễm, thu liễm, biến thành bình thản tĩnh đạm.Anh biết được, cho dù cô đối với anh, chỉ có một chút lo lắng như vậy, cũng không tính là cái gì. Năm đó ở trường học, anh và Nhiếp Chi Ninh đồng thời xảy ra một chút nguy hiểm, cô không phải cũng thực lo lắng cho anh ư? Chỉ là, loại lo lắng này, chỉ là giữa bạn bè, giữa người quen, hiện tại nhiều nhất là lo lắng giữa người thân. Cho dù là chiếu cố, cũng là khách sáo, lễ phép.Không liên quan tới tình yêu.Chính là, cô đối với Nhiếp Chi Ninh, lại là lôi kéo tay anh ta, gật đầu đáp ứng làm bạn gái anh ta!Có đôi khi, yêu cùng không yêu, chênh lệch chính là lớn như vậy, tựa như cô vừa rồi, cho dù anh tới gần, cô không dám quá mức phản kháng, nhưng chỉ cần có một cơ hội, cô vẫn là sẽ tránh thoát bàn tay của anh!“Còn có chuyện gì sao?” Lãnh Tư Thành hơi hơi trầm tĩnh xuống, phía sau lưng dựa vào ghế xe, tròng mắt híp lại, ngón tay thon dài, gõ chân mình từng chút.Chuyện công ty, ngày hôm qua không phải đều xử lý xong rồi sao? Trợ lý Trình có điểm mê hoặc, hơn nữa vì xử lý công việc xong kịp trước khi xuất ngoại, còn cố ý vội đến chín giờ