Lại nói, hôm này là ngày thứ ba trong kỳ sinh lý của cô, tuy rằng bụng không đau, chỉ là đổ máu quá nhiều, tinh thần uể oải, Từ Tử Câm loại cặn bã này, càng là nhìn cũng lười nhìn.Từ Tử Câm vừa thấy được bộ dáng lãnh đạm của cô, càng là khó chịu, đi mau hai bước lại đây: “Cố Thanh Thanh, cô đây là biểu tình gì?”“Có việc?”Cố Thanh Thanh ngẩng đầu hỏi cô ta, trên mặt là viết hoa bình tĩnh, Từ Tử Câm sửng sốt, lắc đầu.Thấy cô ta lắc đầu, Cố Thanh Thanh lười đến cãi cọ với cô ta, dứt khoát xem cô ta thành chướng ngại vật -- vòng qua cô ta, ôm văn kiện đi ra ngoài.Từ Tử Câm bị ném ở sau người ngẩn ngơ, ngay sau đó, trên mặt hiện ra một chút sắc mặt giận dữ!Tôi ngược lại muốn xem con chấu chấu như cô, còn có thể nhảy nhót bao lâu?“Cố Thanh Thanh, cô không nghe được sao? Quảng cáo của Chi Ninh, điểm danh bảo tôi đi làm! Giống như cô vậy, nhà họ Nhiếp còn chướng mắt!”Cố Thanh Thanh không để ý cô ta, tốc độ bước chân không đổi đi ra cửa. Mới vừa đi đến cạnh cửa, cô còn nghe được Từ Tử Câm phía sau nói: “Biết vì sao cuối tuần này anh Tư Thành mặc kệ dự án kế hoạch của chúng ta sao? Bởi vì anh ấy nghe nói chị Tử Bội muốn tham gia liên hoan phim Berlin, đặc biệt đi Berlin, đi gặp chị Tử Bội!”Cố Thanh Thanh