Anh vừa vào cửa, thong dong cởi áo gió ra, giao cho phục vụ, bên trong là tây trang cắt may vừa người, phụ trợ anh càng có vẻ thon dài đĩnh bạt. Con ngươi màu hổ phách tùy ý quét quét gian phòng một lần, tầm mắt cũng không có dừng nhiều ở trên người Từ Tử Bội, thực mau tìm được chỗ ngồi của mình.Một vị thương nhân tai to mặt lớn còn cười: “Lãnh tổng anh đến chậm, lý nên phạt rượu ba ly!”Tròng mắt Lãnh Tư Thành đạm mạc, một câu cũng không tiếp, thẳng xoay người, đi về chỗ ngồi của mình. Công khai kéo ghế dựa ra ngồi xuống, hai chân xếp chồng, một cái liếc mắt cũng không có dừng ở trên người thương nhân kia.Vừa lúc, ngồi bên cạnh Lãnh Tư Thành chính là Từ Tử Bội.Thương nhân kia cảm thấy mặt mũi có chút không nhịn được, có thể lúc trước từng có tiếp xúc với Từ Tử Bội, còn cười nói: “Nghe nói Từ Tử Bội tiểu thư và Lãnh tổng đều là đại học N, các người chính là bạn cùng trường đi! Ha ha ha.”Người toàn bộ phòng bao đều phóng ánh mắt lại đây, Lãnh Tư Thành vẫn hơi hơi rũ mắt như cũ, một chút ý tứ phản ứng ông ta cũng không có. Từ Tử Bội ngược lại cười hào phóng: “Tôi và Tư Thành không chỉ là bạn cùng trường đại học, cũng là bạn học cao trung. Đã lâu không gặp, Tư Thành.”Giọng nói cô ta ôn hòa, biểu tình tự nhiên hào phóng, không có