Đang nói, bên ngoài có người gọi điện thoại nội tuyến tới: “Lâm tổng, Nhiếp tiên sinh của Thanh Dĩnh Nhật Hóa tới đây."Không cần mở cửa, liền nghe thấy tiếng cười của Từ Tử Câm bên ngoài: “Chi Ninh, anh lại đây cũng không cho em biết một tiếng."Ánh mắt Cố Thanh Thanh nhàn nhạt, vẫn cúi đầu như cũ, trong đầu còn bị chuyện của Lãnh Tư Thành và Từ Tử Bội làm rối rắm.Lâm Chu Dật nhìn bộ dáng lo lắng của cô, liền nói: “Cố tiểu thư, nếu cô thật sự lo lắng về đánh cuộc với Từ tiểu thư, nếu cô thua, về sau tôi có thể điều cô đến bộ phận khác. Trừ phi cô ta là lợi dụng quan hệ nhà họ Từ, nếu không, cô ta tuyệt đối không có khả năng thắng được lần đánh cuộc này. Cô phải có lòng tin với chính mình. “Cố Thanh Thanh không có cảm xúc gì gật gật đầu, chỉ là, cổ vũ của Lâm Chu Dật, vẫn là làm trong lòng cô có chút an ủi.Ra cửa, đẩy mở cửa liền nhìn thấy Nhiếp Chi Ninh và Từ Tử Câm đã đi tới. Nhiếp Chi Ninh nhìn thấy cô, đáy mắt rõ ràng hiện lên một chút ánh sáng, nhưng cánh tay anh bị Từ Tử Câm kéo, có lẽ là bởi vì gặp được cô,