Bước chân của Lãnh Tư Thành chợt dừng, anh tựa hồ nghe ra Cố Thanh Thanh theo bản năng cảm thấy, bọn họ hẳn là nên ngủ chung. Trong lòng hơi hơi có một chút gợn sóng, anh còn có chút không quá dám xác định, quay đầu lại nhướng mày, ngữ khí có chút lãnh đạm nói: “Như thế nào, cô muốn ngủ với tôi?”Cố Thanh Thanh sửng sốt, đột nhiên cho rằng anh có thể là muốn đi phòng sách, cô lập tức lắc đầu: “Tôi không phải……”“Ý tứ này” còn chưa nói ra, đôi mắt Lãnh Tư Thành vừa thu lại, lông mi hơi hơi rũ thấp, biểu tình vẫn lạnh lùng như cũ, chỉ là, chân chuẩn bị rời đi, thực mau mở đi về phía giường lớn, nhấc thân thể thon dài lên ngã xuống, biểu tình làm bộ không kiên nhẫn nhíu nhíu lông mày: “Sáng mai tôi còn muốn rời giường sớm một chút, cô tốt nhất đừng quấy rầy tôi!”Nói xong câu đó, mi mắt Lãnh Tư Thành chợt nhắm, nhìn cũng không liếc nhìn cô nhiều thêm một cái.“Tôi không……” Cố Thanh Thanh nhìn thấy anh đã nằm xuống, câu nói kế tiếp cũng đều không nói ra được. Xoay người đi phòng tắm hơi thu dọn một chút, đến máy sấy cũng lấy đến trong phòng tắm sấy, sợ đánh thức anh. Chờ thời điểm ra tới, nhìn thấy Lãnh Tư Thành tựa hồ đã ngủ rồi.Trong phòng, điều hòa ấm áp đưa gió, hô hấp của anh cân xứng, thân thể nằm thẳng, đôi tay đặt ở trước ngực, an ổn nhắm mắt lại ngủ.Bức màn không có kéo lên, đến cửa sổ cũng không có khép lại kỹ. Cố