Lãnh Tư Thành vừa nói vừa xuống lầu, vừa xuống lầu đã ngửi đến trong phòng ăn đều là mùi hương canh gà. Anh quay đầu lại nhìn thoáng qua Cố Thanh Thanh, có lẽ cô là còn chưa tỉnh ngủ, ánh mắt có điểm hoảng hốt. Lãnh Tư Thành khẽ nhíu mày, còn không quên nói với cô một câu: “Uống chút canh gà dưỡng dạ dày.”Sau đó lại đi nhanh ra cửa.Cố Thanh Thanh vẫn luôn nhìn bọn họ đi ra cửa lớn, lên xe, xe phát động, lái lên đường núi, cô mới ngơ ngẩn thu hồi thần sắc.Vừa rồi Lãnh Tư Thành bảo cô uống chút canh gà, hiển nhiên là quan tâm cô. Tối hôm qua bồi cô cùng nhau ngủ, vừa trở về liền gấp không chờ nổi thân mật với cô, hiển nhiên, này chứng minh, thái độ của anh với chính mình, có chuyển biến.Nhưng mà, lại có chuyển biến hơn nữa, vừa nghe Từ Tử Bội xảy ra chuyện, anh lập tức liền đẩy rớt hết thảy sự tình đi tìm cô ta.Đây mới là yêu đi? Mà chính mình, chỉ là một chút đồng tình dưới một chút tình yêu ấm áp dư thừa của anh.Mùi hương canh gà bay vào mũi, nhưng cô lại không có suy nghĩ muốn uống chút nào. Phiêu phiêu đãng đãng lên lầu hai, mới vừa mở cửa, liền nghĩ đến chuyện tối hôm qua hai người ở cạnh cửa……Rõ ràng anh yêu chính là Từ Tử Bội, cho nên,