Không nghĩ tới, họa vô đơn chí, sau khi Cố Thanh Thanh bị phê bình giáo dục một trận, đỏ mặt cúi đầu chuẩn bị trở về, lùm cây nhiều đá, một chân đá trúng, trẹo một chút, chân đau xuyên tim.Anh lập tức nói: “Tôi đưa em đi phòng y tế. ““Không, không cần, anh còn có việc anh đi làm đi." Cố Thanh Thanh vội vàng cự tuyệt.“Nếu em không cho tôi bồi em đi qua, tôi đành phải ôm em đi qua." Lãnh Tư Thành khẽ nhíu mày, giọng nói cũng lạnh lùng.Cố Thanh Thanh hoảng sợ, nếu không phải nhìn thấy mặt vô biểu tình của Lãnh Tư Thành, chỉ sợ đều sẽ hạnh phúc đến hôn mê bất tỉnh!Hai người dựa vào rất gần, cô thậm chí có thể ngửi được hơi thở trên người Lãnh Tư Thành. Không có mùi mồ hôi thối của nam sinh bình thường, anh là mùi thanh hương nhàn nhạt, xen lẫn mùi mặt trời. Có tâm lôi kéo làm quen, lại không biết nên mở miệng như thế nào, vừa khẩn trương lại hưng phấn, tim đập cũng càng lúc càng nhanh.Lãnh Tư Thành cũng vậy, rõ ràng chờ lát nữa có chuyện quan trọng, nhưng nhìn thấy bộ dáng cô khẽ nhíu mày, anh lại cảm thấy trong lòng thực khó chịu, giống như nhìn không được cô không cao hứng.Khoảng cách từ